Hạnh phúc như mật ngọt phủ quanh Trình Viện và Y Tịnh.Hai người vi vu ở Nhật Bản vẫn chưa muốn về....
Trình Viện cảm nhận rất rõ ba mươi năm qua, đây là thời gian sống và hạnh phúc nhất của anh..Tình yêu đến với họ rất nhẹ nhàng và tự nhiên rồi lại bùng cháy dữ dội..
Một người đàn ông cố chấp như Trình Viện nhưng giờ đây phút giây nào cũng bị hình ảnh cô vợ nhỏ đánh chiếm, trong lòng còn rầu lo qua thời gian nghỉ phép anh làm sao đi làm lại đây..Sẽ nhớ cô đến chết mất...
Mỗi tối Y Tịnh nhỏ nhắn nằm trong lòng Trình Viện ngoan ngoãn hiểu chuyện khiến anh yêu thương không thôi...
Lúc thấy cô cười rạng rỡ, lúc thì ngọt ngào ôm lấy anh, lúc bị anh ức hiếp khóc vang nài nỉ...Ánh mắt ướt át, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp chỉ thời gian ngắn đã khác sâu vào trái tim khô cằn của Trình Viện..
Bên cạnh anh cô không cần mạnh mẽ hay kiên cường chỉ cần là cô vợ nhỏ được anh bảo hộ cưng chìu trong vòng tay...
Đây không là trách nhiệm nữa rồi mà là sự cam tâm tình nguyện được yêu thương bảo vệ cho cô..Mỗi khi cô nở nụ cười hài lòng việc gì đó là anh cảm thấy thành tựu hơn bao giờ hết...
Trước khi đêm về nước, Trình Viện đưa Y Tịnh xuống khu phố Shinjuku thuộc thủ đô ToKyo của Nhật Bản, là nơi mua sắm sầm uất, đồng thời cũng là khu tham quan vui chơi lớn nhất...
Hai người nắm tay nhau đi dạo khắp nơi khu phố...như bao đôi tình nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-bi-danh-cap/2411847/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.