Trình Viện rất nhẫn nại nghe cô ta nói hết..Nắm lấy tay cô ta kéo ra khỏi áo mình.. 
Lùi một bước, giữa khoảng cách cần thiết chậm rãi nói.. 
-" Cái sai của tôi đã làm cô hiểu lầm.Quá khứ là quá khứ, dù như thế nào cũng là chuyện đã qua.Tôi chỉ nói thế này...đây là lần đầu tiên tôi muốn yêu và che chở cho một người..Tịnh Tịnh là tất cả đối với tôi...." 
Anh đi qua cô ta trước khi mở cửa, để lại một câu cuối.. 
-" Đây là giới hạng cuối cùng của tôi.Đừng ép tôi phải ra tay với cô" 
Tần tuyết Mẫn đứng yên không nhúch nhích, nghe tiếng cửa đóng lại , quỵ xuống thảm đau lòng, chua xót khóc nghẹn ngào... 
********************** 
Trình Tâm đã về, rất biết lựa thời cơ mà chuồn về..Trình Viện suy nghĩ sẽ kiếm một ngày tính sổ với cô út nhà anh.. 
Lại thấy nhà cửa im ắng..Bất giác Trình Viện rùng người một cái, rất nhanh đi lên lầu.. 
Đẩy cửa bước vào rất tiếc cửa lại mở không được.. 
Trình Viện cào tóc, kề mặt vào cửa, vẻ mặt buồn bã, nhẹ giọng gọi.. 
-" Bà xã...mở cửa cho anh vào đi..Bà xã em định nhốt anh thật à.." 
-" (.............) 
-" Bà xã, anh rất ngoan..Em cho anh vào được không " 
-" Bà xã, anh sẽ không ngủ được nếu không ôm em.Bà xã ơi........." 
Nói khàn cả cổ cũng chẳng nghe một tiếng trả lời từ cô..Trình Viện bỏ đi vào phòng làm việc, mở tủ tìm chìa khóa dự phòng... 
-" Chết tiệt.." 
Chắc chắn cô đem giấu luôn rồi..Ánh mắt nhạy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-bi-danh-cap/2411837/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.