Hạnh phúc là được trở về sau một ngày dài, được nấu cho nhau ăn một bữa ăn, ôm nhau ngủ rồi thủ thỉ chuyện vui buồn cho nhau nghe, gác lại những bão giông sau cánh cửa... Thế là đủ!
Như lúc này, trái tim tràn đầy thỏa mãn, Trình Viện đưa mắt nhìn thiên hạ ngủ trong lòng..mà hạnh phúc không nói nên lời...
Ánh sáng buổi sớm chiếu nhẹ qua rèm phản phất xuống khuôn mặt ngây thơ đang nằm trên ngực anh...
Từng ngày trôi qua Trình Viện biết anh bây giờ đã hết thuốc chữa rồi..Làm gì, đi đâu, ở đâu, từng giây từng phút điều nghĩ đến cô gái nhỏ này..
Đến mức bọn Trương Hải thường xuyên trêu chọc còn bảo đấy là quả báo của anh..
Lúc đầu còn mặt nặng mày nhẹ bỏ bê con người ta..Giờ thì lo được lo mất, hễ ai mà nhen nhóm dòm ngó là anh liền tìm cách triệt ngay tức khắt.....
Haiz..tất cả mỗi thứ cung bật đều vì cô gái này mà có..Biết làm sao đây..mỗi sáng thức dậy là chỉ muốn ôm cô ngủ tiếp..Chẳng muốn rời giường chút nào..
Giơ tay cầm lấy điện thoại, lại thấy có gì đó không đúng.Thường thì Y Tịnh tranh thủ dậy sớm cùng ăn sáng với anh.Nhưng hôm nay giờ này mà cô vẫn ngủ rất ngon lành..
Trịnh Viện đưa tay, sờ lên trán rồi lên mặt vợ..
Bình thường không có vấn đề gì..lại không yên tâm sờ tới sờ lui trên mặt, trên cổ cô..
Y Tịnh cảm nhận trên da ngứa ngứa cô bắt lấy tay anh, mắt vẫn nhắm, miệng lẩm bẫm..
-" Ông xã..."
-" Tịnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-bi-danh-cap/2411832/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.