Sáng hôm sau, Diệp lão gia có mặt rất sớm ở bệnh viện..Chỉ là cánh cửa phòng vẫn đóng chặt..Thím Ngô và ông đưa mắt nhìn nhau không biết nên làm thế nào.
Diệp Thành suy nghĩ, hôm nay Diệp Tâm xuất viện.Còn lời hứa hôm qua của Trình Khang nữa..có chút trầm tư suy nghĩ..
Bên trong phòng bệnh lúc này..Diệp Tâm ngồi trên giường đưa mắt nhìn Trình Khang đang nghiêng cứu cái váy của cô..
-" Cái này phía trước sao..Nào em giơ tay lên.Anh mặc cho.."
Diệp Tâm nghe lời giơ hai tay lên đầu cho anh mặc vào..
Sợ cô lạnh vừa cởi chiếc áo bệnh nhân ra.
Anh mặc vào chiếc váy màu xanh cho cô..
Lúc này mới cởi chiếc quần dài còn vướng víu trên người cô...
Nhìn đôi chân trắng ngần, Trình Khang ho nhẹ đứng thẳng người..Kéo lấy mái tóc dài cẩn thẩn buộc lại cho cô..Thường thì Diệp Tâm không thích ai chạm đến mình, buộc tóc càng không thể..Nên cô luôn xõa ra..
Hôm nay được Trình Khang cột cao lên gọn gàng, nhìn khuôn mặt xinh đẹp khác lạ lộ rõ đôi mắt to tròn rất đáng yêu..Trình Khang vừa lòng béo lấy má cô...
-" Xong rồi..Tâm Tâm của anh rất đẹp "
Đúng vậy cô vốn rất xinh đẹp.Chỉ là cột sơ mái tóc khuôn mặt không chút phấn son thế mà vô cùng hút mắt..
Diệp lão gia có chút sốt ruột đi qua đi lại.Bất ngờ lúc này cánh cửa mở ra..
Trình Khang nhìn ông mỉm cười có chút ái nái..
-" Xin lỗi để ông chờ lâu.."
Diệp Thành xua tay ý bảo không sao, rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-bi-danh-cap/2411815/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.