Qua mấy ngày sau chuyện mà Trình Khang không ngờ là Diệp Tâm đã điện thoại kể lại sự việc của anh bị đánh cho Diệp lão gia nghe..Nhắc đến còn khóc nức nở, Diệp Thành nghe cháu gái khóc mà xót xa một trận...Trực tiếp gọi Trình Khang hỏi đầu đuôi câu chuyện ra sao..Trình Khang bất đắc dĩ thở dài..
Hôm nay anh phải đi làm nên buổi sáng phải đưa Diệp Tâm đến Diệp gia..
Chỉ là đi làm chưa hết buổi sáng đã về với cô..Thế mà giờ phút này cô vợ nào đó bịnh rịnh ôm chặt lấy chồng không chịu buông tay...
Trình Khang khó xử đưa mắt ra cửa sổ thấy Diệp lão gia đang đợi sẵn..
Cúi đầu nhìn người trong lòng, hôn lên tóc mây đen mượt..
-" Tâm Tâm.Vào nhà với ông nội đi.Anh đi làm rất nhanh sẽ về với em.."
-" Nhanh không...?"
Ai đó ậm ợ hỏi lại, dù là câu này đã hỏi từ ở nhà cho đến tận đây..Trình Khang cười khẽ đẩy nhẹ cô ra hôn lên chớp mũi thon cao.
Gật đầu hứa hẹn..
-" Nhanh..Anh sẽ có mặt trước giờ ăn trưa.Đi về sẽ mua Kem Chocolate cho em nữa.Được không.."
Diệp Tâm mắt long lanh, mân miệng liền gật đầu..
-" Vậy..Anh đi đi..Tâm chờ nha..Phải nhanh nhanh á..."
Ủa đồng ý nhanh vậy sao..?
Ui biết vậy từ đầu anh đã đưa ra cách này có phải nhanh hơn không..Thì ra mè nheo là có mục đích..Nhóc con này ngày càng ghê gớm..
-" Anh biết rồi..Hôn tạm biệt nào.."
Diệp Tâm mỉm cười chu môi hôn chụt vào môi anh trước khi xuống xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-bi-danh-cap/2411783/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.