Chỉ còn ba tháng nữa là kết thúc năm, Duy Đăng cũng đã chuẩn bị đơn ly hôn rồi. Nhưng hắn đâu biết rằng trái tim Tự Luân đã thay đổi, cậu đã bắt đầu có tình cảm với hắn và không thể sống thiếu hắn được. Mỗi ngày ngủ dậy, nếu cậu không nhìn thấy hắn thì cậu sẽ lập tức đi tìm hắn. Tối ngủ mà không có hắn thì cậu chắc chắn sẽ không ngủ được. Cậu dần dần bám lấy hắn, cứ muốn hắn ôm mình mãi thôi. Nhưng cậu vẫn không chịu nói với hắn rằng mình yêu hắn nên hắn cứ nghĩ là cậu vẫn chưa có tình cảm với mình.
Có mấy lần, Duy Đăng phải bay ra nước ngoài công tác một tuần hoặc một tháng. Không có hắn ở nhà Tự Luân đã bị mất ngủ suốt mấy ngày liền. Cậu nhớ hắn, muốn ôm hắn nhưng hắn lại không có ở nhà. Và lần này cũng vậy, Duy Đăng phải bay ra nước ngoài để công tác một tuần. Hắn dặn dò cậu ở nhà ngoan ngoãn. Còn đưa cho cậu một cái điện thoại để cậu có thể chơi game hay làm gì đó cho đỡ chán nữa. Điện thoại này là điện thoại mà Duy Đăng mua cho Tự Luân được cũng nửa năm rồi mà cậu không chịu dùng mà toàn lấy điện thoại hắn dùng không à nên cái điện thoại này vẫn còn mới lắm.
Nhưng hắn chỉ mới đi được một ngày thôi, Tự Luân đã gọi điện thoại cho hắn, mếu máo đòi hắn về nhà.
“Duy Đăng ơi, Duy Đăng! Về với em đi!” Tự Luân mếu máo nói với Duy Đăng.
“Tự Luân, sao vậy? Anh mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-anh-mai-mai-thuoc-ve-em/3354312/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.