Sau khi Duy Đăng làm xong việc, hắn đi lên phòng để ngủ chung với Tự Luân. Hắn ôm cậu trong lòng, ngủ rất ngon lành. Đến sáng hôm sau, Duy Đăng mở điện thoại lên xem giờ thì nhìn thấy một tên nhắn từ một tài khoản lạ tên Dạ My. Người đó gửi lời mời kết bạn Facebook với hắn rồi nhắn tin chào hắn. Hắn cũng không quan tâm lắm, tắt điện thoại rồi đi vào nhà tắm đánh răng rửa mặt, vệ sinh cá nhân các thứ để chuẩn bị lên công ty. Còn Tự Luân thì vẫn còn ngủ rất ngon lành.
Trước khi lên công ty làm việc, Duy Đăng hôn lên trán Tự Luân một cái rồi nhẹ nhàng vuốt tóc cậu. Hắn mỉm cười nhìn cậu nhóc đang ngủ trong chăn rồi mới rời đi. Tầm hơn nửa tiếng sau, Tự Luân thức dậy, ngồi thất thần trên giường nửa tiếng đồng hồ rồi đi vào trong nhà tắm để đánh răng rửa mặt, vệ sinh cá nhân, thay đồ các thứ. Thay đồ xong, Tự Luân đi ra khỏi nhà tắm, đặt mông xuống giường ngồi chờ đồ ăn được mang lên phòng.
Ting.
Âm thanh tin nhắn từ điện thoại vang lên, Tự Luân nhìn xung quanh phòng để tìm xem âm thanh đó phát ra từ đâu. Nhìn khắp phòng, cậu nhìn thấy điện thoại của Duy Đăng đang để ở cái tủ nhỏ cạnh giường. Tự Luân cầm lấy rồi mở điện thoại lên. Tất nhiên là điện thoại có mật khẩu rồi, ảnh nền màn hình khóa còn là hình của cậu lúc đang ngủ trên máy bay nữa. Cậu nhập ngày sinh nhật của mình vào thì mở khóa được.
- Chào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-anh-mai-mai-thuoc-ve-em/3354310/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.