Khi Đào Tự Luân học đại học, Đào Duy Đăng đã cho cậu ra nước ngoài du học. Mỗi tháng đều chuyển cho cậu rất nhiều tiền để cậu tiêu sài. Thời gian đó, Duy Đăng rất bận rộn. Hầu như chỉ cắm mặt vào làm vào, không hay trở về nhà nữa. Còn Tự Luân ở bên nước ngoài, không có anh trai nên cậu cũng dần dần trở thành một con người khác. Sống xa nhà, xa bố mẹ, xa anh trai nên khiến cậu cảm thấy chán nản. Đã thế, cậu còn chơi chung với những đứa bạn hư hỏng, học theo những thứ không tốt. Sáng thì đi học bình thường, đến tối thì lại vào bar để uống rượu, vui chơi.
Tự Luân trải qua biết bao nhiêu mối tình lúc còn đi học, lên giường với biết bao nhiêu thằng đàn ông khác nhau khiến cậu chẳng còn cảm thấy hứng thú gì nữa.
Đến một ngày, Duy Đăng gọi điện thoại cho Tự Luân để gọi cậu về nước, kết thúc chuyến du học sớm hơn dự định.
- Anh hai, em đang chơi vui mà! Sao anh hai lại gọi em về chứ!?- Tự Luân tỏ vẻ bất mãn nói chuyện với Duy Đăng qua điện thoại.
- Không có chơi nữa. Đi về nước. Anh đặt vé máy bay cho em rồi. Em mau bay về nước đi. Chuyến bay sẽ cất cánh lúc 18 giờ tối nay đấy.- Duy Đăng nhẹ nhàng nói với Tự Luân thông qua điện thoại.
Trong suốt thời gian Tự Luân bay ra nước ngoài du học, mặc dù Duy Đăng rất bận nhưng hắn cũng rất nhớ cậu. Hắn không biết cậu sống ở nước ngoài có tốt không,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-anh-mai-mai-thuoc-ve-em/3354282/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.