9
Tần Từ không có thời gian để ăn bữa ăn mà tôi đã hứa với Tần Từ sau khi phạm tội ở đài phát thanh.
Cậu ấy có vẻ khá bận rộn.
Tham gia các lớp học, làm bài tập về nhà, quay phim bán thời gian.
Nếu tôi là cậu ấy, có lẽ tôi đã bắt đầu trốn học rồi.
Nhưng Tần Từ nếu có thể không trốn học liền không trốn, trông cậu ấy rất căng thẳng và mệt mỏi. Như thể cậu ấy không muốn buông bỏ bất cứ khả năng nào vậy, cậu ấy phải nắm giữ mọi thứ trong tay.
Thời gian đó tôi cũng rất bận rộn.
Bận đấu với trí thông minh và lòng dũng cảm tôi mang theo từ cấp 3.
Cũng giống như lần này.
Khi đến nhà Thẩm Tụng, tôi không đi qua cửa chính, mà trực tiếp chặn đường cậu ta định trốn học từ cửa sổ phía sau...
Thẩm Tụng nhìn thấy tôi liền phát điên: “Làm sao chị biết tôi ở đây?”
Tôi nheo mắt: “Trong buổi học lần trước, trung bình mỗi phút cậu nhìn vào cửa sổ đó 10 lần, như thể đang nói với tôi rằng 'ha, lần sau tôi sẽ chạy trốn từ đây'..."
“Tôi phục chị rồi.” Thẩm Tụng suy sụp, ngoan ngoãn quay vào phòng.
Mẹ của cậu ta, dì Cố, không biết chuyện gì đã xảy ra nhưng vẫn vui vẻ chia sẻ với tôi rằng Thẩm Tụng đã tăng thêm 20 điểm trong bài kiểm tra toán, cuối cùng cũng vượt qua mốc 80, mà không quan tâm đến điểm toàn phần là 150...
Thẩm Tụng đang ăn đĩa trái cây chán ngắt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-am-ap/2936677/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.