Buổi tối, tôi trở về phòng.
Mẹ tôi cho rằng tôi có trái tim thiếu nữ, vì vậy chăn ga gối đệm đều màu hồng, dưới gối còn có phong bao lì xì dày như gạch.
Tôi tắm rửa và nằm xuống giường.
Bố mẹ không thể thức khuya nên ở nhà không ai đón giao thừa.
Lúc đầu tôi rất mệt, nhưng khi nằm xuống tôi lại không thấy buồn ngủ chút nào.
Lúc 0 giờ, ai đó đốt pháo ngoài cửa sổ.
Lộng lẫy, nhưng phù du.
Điện thoại đột nhiên rung lên, tôi giơ lên trước mặt, nhìn tên Tần Từ, sững sờ một lúc.
Khi tôi định thần lại, cuộc gọi đã được bấm nghe.
Tôi vội vàng áp nó vào tai.
Bên đó nghe khá ồn ào, chắc là đang ở bữa tiệc.
Giọng nói của Tần Từ tựa như đã xuyên qua 4 năm, vô cùng rõ ràng: "Giang Sênh, năm mới vui vẻ."
Anh ấy dừng một chút, lại hỏi: "Em đã trở lại rồi phải không?"
21
Vài ngày thứ hai sau khi tôi trở lại, họ hàng và bạn bè của tôi lại tụ tập đông đủ.
Khương Khương cũng đến thành phố A, cô ấy vẫn là fan sự nghiệp của Tần Từ, cô ấy cũng là thành viên lâu năm trong hậu viện hội của anh ấy.
Gặp tôi, Khương Khương không khỏi xúc động: “Bây giờ người thích anh ấy ngày càng nhiều, không ai biết anh ấy đã trải qua những gì."
Mắt tôi lim dim, tôi chưa kịp nói gì thì Khương Khương đã nói tiếp: “Không ai biết anh ấy bị chúng ta đo…”
"Này!"
Khương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-am-ap/2936660/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.