Chương trước
Chương sau
Editor: Sắp tới giờ G rồi:>

Hồi ức/Cốt truyện

Gần như hầu hết các gia đình có con trai đều sẽ cho bé mặc váy khi còn nhỏ.

Đặc biệt là những nhóc đẹp như Đoàn Ngọc Vũ, mùa hè nóng nực, có cái gì cho trẻ con mặc tiện hơn váy đây?

Mặt Đoàn Ngọc Vũ mềm như đậu hủ, đôi mắt cũng tròn, cả người trắng bóc, mặc váy vào, cho dù là có mái tóc ngắn rất trung tính cũng không làm người ta nghi nhóc không phải bé gái.

Ở chỗ họ ở có ít trẻ con, Đoàn Ngọc Vũ lại mới đến, vì thế chẳng có ai chơi cùng cậu, khó khăn lắm mới phát hiện ra hàng xóm Ân Tử Tấn, vì vậy cậu lập tức túm chặt lấy người ta. Chươ𝓃g‎ 𝓶ới‎ 𝓃hấ𝐭‎ 𝐭ại‎ #‎ 𝙏𝙧ù‎ 𝓶𝙏𝙧𝐮𝑦ệ𝓃.VN‎ #

Vừa hay khi đó là nghỉ hè, Ân Tử Tấn thật sự ở bên cậu suốt ngày.

Hai người chơi ở trong sân, Đoàn Ngọc Vũ năng động bò lên bò xuống thang trượt, còn Ân Tử Tấn với đôi chân vẫn chưa khoẻ hẳn thì có thể ở một bên đào cát.

Cho đến khi người lớn tới đón, Đoàn Ngọc Vũ đã mất hết sức lực.

"Đi không nổi, anh Tử Tấn bế em......"

Bé gái xinh xắn đáng yêu làm nũng vươn tay với Ân Tử Tấn, vừa nhìn vừa nở một nụ cười cùng với má lúm đồng tiền ngọt ngào.

Cực kỳ đẹp.

Trẻ con vốn đã thích cái đẹp. Ân Tử Tấn không nói hai lời, kéo đôi chân chưa khỏe hoàn toàn bế em gái nhỏ vào nhà, bế tới phòng khách, thở hồng hộc trả cho ba mẹ người ta.

Đoàn Ngọc Vũ chưa từng nghĩ tới, sau khi ở chung, thay đổi lớn nhất chính là..... cậu và Ân Tử Tấn càng tiện để "giúp đỡ nhau" hơn.

Cậu nằm trên giường, mắt nhìn đăm đăm, hai chân vẫn còn đang run.

Mới nãy Ân Tử Tấn cầm mấy tấm ảnh đến nói muốn xác nhận một chút, kêu Đoàn Ngọc Vũ kéo áo thun lên kiểm tra xem eo có phải là photoshop không, lại sờ lên xương quai xanh của cậu.

Lúc hắn thu tay, lại như lơ đãng đụng phải đầu vú Đoàn Ngọc Vũ.

Ân Tử Tấn nhìn chít chít đã ngóc đầu của cậu, thản nhiên hỏi: "Sờ không?"

Đoàn Ngọc Vũ: "...... Sờ."

"Tôi sờ cho cậu, cậu cho tôi cọ."

Đoàn Ngọc Vũ cam chịu.

Vì thế cậu bị Ân Tử Tấn đè trên sô pha rồi sờ.

Ân Tử Tấn ôm chặt cậu trong vòng tay, cậu rên rỉ không ngừng, thẳng đến khi bắp đùi vừa đau vừa tê.

Hai người đều bắn.

Ân Tử Tấn liếm liếm môi, dáng vẻ vẫn chưa đã thèm.

Nhưng ngay trong khoảnh khắc đó, Đoàn Ngọc Vũ đột nhiên nhận ra điều kỳ lạ.

Bởi vì đuối lý, mấy ngày nay cậu luôn chịu đựng nhượng bộ, Ân Tử Tấn muốn kiểm tra, cậu để hắn kiểm tra, để hắn xem, để hắn sờ.

Mỗi lần bị chạm vào rồi cứng, cậu đều bị Ân Tử Tấn nửa ép nửa gạt giúp đỡ nhau rất nhiều lần.

Rõ ràng là muốn xác nhận, lại biến thành giúp đỡ cho nhau, trừ không bị Ân Tử Tấn chịch ra thì chỗ nào cũng đã bị sờ.

Đoàn Ngọc Vũ có thiệt gì không? Khổ nỗi cậu không có thiệt miếng nào cả!

Ân Tử Tấn vô cùng chu đáo, lần nào cũng hầu hạ để cậu bắn trước.

Đoàn Ngọc Vũ thoải mái xong ngã xuống giường không muốn động đậy, lúc đó thậm chí Ân Tử Tấn còn giặt cái quần lót hỗn độn đó cho cậu.

Dù thật sự có bạn gái, Đoàn Ngọc Vũ cũng không dám kêu cổ làm mấy chuyện này.

Ở cùng nhau mấy ngày, bữa sáng bữa tối đều do Ân Tử Tấn làm, hắn cũng 'tiện tay' làm cho Đoàn Ngọc Vũ một phần luôn.

Ngay cả việc học, Ân Tử Tấn cũng đánh dấu hết cả những trọng tâm của mấy môn tự chọn lịch sử cận đại gì đó cho cậu. Rõ ràng hắn đã năm ba rồi mà sao vẫn nhớ mấy cái này vậy chứ?

Tuy rằng Đoàn Ngọc Vũ có thể tự làm, nhưng Ân Tử Tấn lại giúp cậu tiết kiệm khá nhiều thời gian chơi game.

Cũng...... rất tốt, rất chu đáo, toàn năng, trừ giới tính ra thì gần như không có sai lầm nào.

Đoàn Ngọc Vũ suy nghĩ miên man, miệng nhai cơm Ân Tử Tấn làm cho, mắt lại đờ đẫn nhìn về phía chàng trai đang đấm bốc ngoài ban công.

"Ăn đi, nhìn gì?"

Ân Tử Tấn đỡ bao cát bằng một tay, cau mày nhìn Đoàn Ngọc Vũ, có vẻ khá nóng nảy.

Được người mình thích nhìn không chớp mắt, thằng con trai nào chịu nổi?

Đoàn Ngọc Vũ hoàn hồn, không nhìn Ân Tử Tấn nữa.

Ở góc độ này có thể nhìn rõ dáng người và gương mặt của Ân Tử Tấn không sót thứ gì.

......

Đẹp trai quá mức.

Cuối cùng Đoàn Ngọc Vũ cũng không nhịn nổi.

Nếu cứ tiếp tục chứng minh nữa, Ân Tử Tấn có cong hay không thì không biết, nhưng cậu thì sắp cong rồi đó!

"Đàn anh, anh kiểm chứng đủ chưa?"

Ân Tử Tấn khó hiểu liếc cậu một cái: "Sao tôi biết?"

"Cậu biết mình đã nói bao nhiêu lời cợt nhả, gửi bao nhiêu tấm ảnh nóng không? Không kiểm chứng thì làm sao tôi biết sau này có xảy ra vấn đề nào không?"

Đoàn Ngọc Vũ:......

Được rồi, muốn kiểm đúng không? Kiểm một lần cho đủ luôn đi, dù sao cậu cũng không thể tiếp tục kéo dài như thế này với Ân Tử Tấn mãi.

Đoàn Ngọc Vũ suy nghĩ cẩn thận.

Ân Tử Tấn tới tới lui lui cũng chỉ có thể lấy mấy tấm ảnh đó để kiếm chuyện với cậu.

Mặc kệ Ân Tử Tấn là cố ý cũng được, có kế hoạch trước cũng thế, dù sao thì hắn cũng đã quyết tâm phải làm khó mình.

Đoàn Ngọc Vũ không muốn chơi mấy trò đó với hắn nữa, chỉ gửi mấy tấm ảnh nóng thôi mà?

Ân Tử Tấn vẫn còn thích Ngọc Ngọc Miêu đến thế, chắc là tại vì không thường xem mấy thứ này, cho nên biết Ngọc Ngọc Miêu là nam cũng không muốn buông.

Đoàn Ngọc Vũ quyết định phá vỡ ảo tưởng này.

Nói thật, điện thoại thằng con trai nào mà không có tí đồ nóng nóng?

Mà dù Ân Tử Tấn không có cũng không sao, cậu có, chia sẻ cho hắn xem là được.

"Đàn anh, anh thích cái này không?"

"Cái này thì sao?"

Hai đứa con trai dựa vào nhau cùng nhau xem ảnh nóng, một đứa trong đó còn mang ý xấu với đứa còn lại.

Đoàn Ngọc Vũ xem ngon lành, Ân Tử Tấn ngoài cười nhưng trong không cười.

Bầu không khí có vẻ hơi căng thẳng.

Đoàn Ngọc Vũ cũng kệ, cậu chỉ muốn kiểm xong nhanh nhanh rồi đường ai nấy đi.

Đoàn Ngọc Vũ biểu hiện ý đồ quá rõ ràng, Ân Tử Tấn muốn giả vờ không hiểu cũng không được.

Chàng trai nheo nheo mắt, mím môi nhìn có vẻ không vui.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.