Ban đầu, cô định ra khỏi cổng trường sẽ bắt taxi đến quán Chí Tử Bất Ngư, không ngờ vừa ra khỏi cổng ký túc xá đã thấy xe của Chu Thừa Quyết vẫn còn đỗ nguyên chỗ chưa đi.
Nhưng thật bất ngờ, hôm nay cả bàn ăn đều là những món Sầm Tây thích.
“Không có ai nói không cho em dọn dẹp.” Chu Thừa Quyết nói: “Em cứ dọn của em đi, không cần vội, dọn xong rồi xuống, trưa cùng nhau đi ăn cơm.”
Tưởng Ý Thù nói xong, cũng không trò chuyện thêm với cô, cách tương tác gần như không khác gì khi hai người từng ngồi cùng bàn trước đây.
Đợi các cô quản lý khuân gần hết đồ trên xe, rốt cục Chu Thừa Quyết cũng đồng ý để cô lên ký túc xá để sắp xếp những thứ cuối cùng và làm quen với bạn cùng phòng mới.
“Cũng không thể trái với ý muốn của đương sự, loại chuyện này, không phải anh muốn bắt về là có thể bắt về, phải xem cô ấy có đồng ý hay không…” Giọng Sầm Tây nhỏ dần, đột nhiên nhận ra mình dường như đã bị anh dẫn vào bẫy.
Chu Thừa Quyết nhíu mày, đang định xuống xe thì Sầm Tây đã chạy đến bên cạnh xe.
“Sao tôi lại thử thách ranh giới của pháp luật?” Chu Thừa Quyết từng là một người mù chữ một cách đường hoàng, bây giờ làm một người mù luật cũng không hề đỏ mặt hay tim đập nhanh: “Tôi độc thân chưa vợ, có nhà có xe có khả năng kinh tế, hai mươi mấy năm giữ mình trong sạch, còn không thể có một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-qua-bao-thang-tram/3734743/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.