Còn bản thân cô cứ thế phơi mình dưới nắng, mồ hôi lấm tấm trên trán, chảy qua má rồi đến cổ, cô cũng không để tâm.
Chiếc điện thoại đó còn cũ hơn cả chiếc mà Chu Thừa Quyết đã tặng cô vài năm trước, rõ ràng là cô không nỡ tiêu tiền, nhưng lại vì cần dùng điện thoại ở khắp mọi nơi, nên đành phải cắn răng chọn mua một chiếc rẻ nhất.
Cô vốn cho rằng nhiều năm đã trôi qua, vòng tròn cuộc sống của hai người đã không còn bất kỳ sự giao nhau nào, có lẽ anh đã giống như lần trước, hoàn toàn không nhớ đến sự tồn tại của cô, lần này, chỉ cần cô không chủ động tìm anh, có lẽ họ sẽ không bao giờ gặp lại nhau nữa.
Chu Thừa Quyết đương nhiên không thể để cô dễ dàng biến mất khỏi tầm mắt mình một lần nữa, cầm tờ thông tin trên tay, anh bước nhanh vào thang máy.
“Không cần…”
Ánh mắt của Chu Thừa Quyết dường như vẫn luôn dừng lại trên người Sầm Tây, mọi cử chỉ của cô gái nhỏ đều lọt vào mắt anh.
Lại một ngày nắng đẹp, ra khỏi siêu thị, mặt trời chói chang trên đỉnh đầu. Sầm Tây vừa nãy vội vàng về viện phúc lợi đón Tinh Tinh đi khám mắt, không để ý đến những thứ khác, lúc này trên tay cô thậm chí không có một chiếc ô che nắng, chỉ có thể giơ chiếc túi đeo chéo lên, che trên trán Tinh Tinh, giúp cô bé che đi ánh sáng chói chang và nóng bức.
Cô bé nghĩ rằng mình đã chắn đường, còn lùi lại hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-qua-bao-thang-tram/3734736/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.