Hai người cứ thế im lặng đi cạnh nhau đến cổng trường.
Vừa ra khỏi Nam Cao, Sầm Tây tỉnh táo lại.
Thật ra cô không phải là người thích xin giúp đỡ.
Cô có ngoại hình nổi bật, thành tích học tập xuất sắc, rõ ràng là những ưu điểm, nhưng những ưu điểm này đặt trên một cô gái nhỏ không có tiền không có quyền, thường sẽ mang đến nhiều rắc rối hơn.
Trước đây ở Gia Lâm, cô đã gặp không ít những chuyện như bị cô lập, bị vu khống, thậm chí bị đánh đập.
Người khác bị bắt nạt có bố mẹ đứng ra bảo vệ, còn bố mẹ cô thậm chí còn không phân biệt đúng sai mà trách mắng cô gây chuyện thị phi, rồi lại đánh đập cô một trận.
Các bạn học sợ bị liên lụy, không dám đứng ra giúp cô.
Nói với giáo viên, giáo viên cũng chỉ thông báo cho phụ huynh, hậu quả càng thảm khốc hơn.
Cầu xin giúp đỡ giống như một trò đùa.
Sau đó, mỗi khi gặp phải chuyện bị bắt nạt, cô có thể trốn thì trốn, không trốn được thì cắn răng chịu đựng.
Đứa trẻ không được yêu thương thì chỉ có thể tự mình mạnh mẽ.
Cô cũng không hiểu tại sao mình theo bản năng lại chạy đến bãi xe tìm Chu Thừa Quyết, có lẽ trong lúc cấp bách không kịp suy nghĩ, lúc này bình tĩnh lại, cảm thấy có phần không ổn.
Anh đã bị hại phải viết tám nghìn chữ kiểm điểm, không có lý do gì lại kéo anh vào rắc rối nữa.
Huống hồ lần này, đối phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-qua-bao-thang-tram/3734666/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.