"Mày... là Mẫn Doãn Kiệt?"
Mẫn Doãn Kiệt cứng đờ cả người, sắc mặt anh ta dần trở nên trắng bệch, cổ họng như bị nghẹn, nâng mắt ngây ngốc nhìn Niên Nhĩ Lạc.
Niên Nhĩ Lạc đợi mãi mà Mẫn Doãn Kiệt vẫn không trả lời liền tức giận gào lên.
"Tao hỏi mày có phải Mẫn Doãn Kiệt hay không?"
"... Em biết anh là Tần Tuấn Kiệt mà? Em đang nói gì thế hả?" Mẫn Doãn Kiệt rất nhanh liền hoàn hồn trả lời Niên Nhĩ Lạc.
Niên Nhĩ Lạc làm sao có thể tin lời của Mẫn Doãn Kiệt, cô nhíu mày tiếp tục đặt ra một đống câu hỏi.
"Thế Nhĩ Lạc trong câu nói của anh là đứa nào? Chia rẽ người yêu của em trai là sao? Anh mau trả lời cho tôi!"
"Là Nhĩ Lạc khác, đâu phải mỗi em tên như thế?" Mẫn Doãn Kiệt nhẹ nhàng trả lời, trong lòng anh ta bắt đầu nhẹ nhõm được đôi chút, cũng bắt đầu thả lỏng cơ thể.
Cô chắc chắn sẽ tin lời anh ta, bởi không thể chỉ vì một câu nói như thế mà phán xét được.
Niên Nhĩ Lạc nghe như thế cũng dần thu lại bộ dáng tức giận, cô thở dốc liếc nhìn Mẫn Doãn Kiệt, suy nghĩ một chút sau đó từ từ bước đến chỗ của anh ta.
"Thế à?"
"Phải. Chính là như thế." Mẫn Doãn Kiệt mỉm cười dịu dàng nhìn Niên Nhĩ Lạc, giọng nói không để lộ một chút sơ hở.
Nhưng Niên Nhĩ Lạc vẫn không tin tưởng lắm, bởi cô nhớ lại việc Mẫn Doãn Kì có từng hỏi cô quen anh trai của hắn hay không? Lại còn bảo cô đấm Tần Tuấn Kiệt nữa, có gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-nghiem-yeu-duong-cung-voi-trum-truong/1300568/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.