"Anh... là Tần Tuấn Kiệt hả?"
Mẫn Doãn Kiệt nghe Niên Nhĩ Lạc hỏi thì nghiêng đầu nhì cô rồi mới mỉm cười đáp.
"Nhớ ra anh là tốt rồi."
Niên Nhĩ Lạc mở tròn mắt nhìn Mẫn Doãn Kiệt, sau đó cô bước đến trước mặt anh ta rồi ngẩng đầu, mở miệng nói.
"Cảm ơn anh nhé."
Tần Tuấn Kiệt vươn tay muốn xoa xoa đầu Niên Nhĩ Lạc nhưng lại bị cô né tránh, anh ta ngây người một chút rồi thu tay về, ậm ừ một hồi thì nhỏ giọng nói.
"Không cần cảm ơn đâu."
Niên Nhĩ Lạc cũng cười với Mẫn Doãn Kiệt, suy nghĩ gì đó hồi lâu cô mới đưa tay lên ngoắc ngoắc anh ta.
"Anh cúi xuống đây, tôi cho anh cái này nè."
"Gì thế? Mẫn Doãn Kiệt khó hiểu chớp chớp mắt, nhưng sau đó vẫn nghe theo Niên Nhĩ Lạc cúi người xuống, mặt đối mặt với cô.
*Bụp*
Niên Nhĩ Lạc không nói không rằng giáng nguyên cú đấm vào mặt Mẫn Doãn Kiệt, lực không mạnh nhưng cũng đủ khiến cho anh ta phải giật nảy, gương mặt phút chốc liền sưng đỏ.
Bị đấm đến không hiểu trời đất gì, Mẫn Doãn Kiệt ngạc nhiên liếc nhìn Niên Nhĩ Lạc.
"Em..."
Niên Nhĩ Lạc chỉ có thể cúi đầu xin lỗi với Mẫn Doãn Kiệt, cười cười nói với anh ta.
"Tôi xin lỗi, tôi khốn nạn quá. Nhưng bạn trai tôi bắt tôi làm thế."
"Gì cơ? Bạn trai em bắt em làm?" Mẫn Doãn Kiệt một tay ôm lấy bên má, nghe Niên Nhĩ Lạc nói xong thì có chút ngây ngốc.
Niên Nhĩ Lạc gật đầu thừa nhận, lại xem xét thời gian một chút rồi ngẩng đầu nói với Mẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-nghiem-yeu-duong-cung-voi-trum-truong/1300566/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.