Mẫn Doãn Kì nằm viện một tuần mới được xuất viện, trong thời gian đó bà Lạc đến chăm sóc hắn, ông Mẫn có đến xem một lần sau đó cũng không tới nữa.
Niên Nhĩ Lạc mang theo tư cách bạn học chiều nào cũng đi thăm Mẫn Doãn Kì.
Cô biết, gia đình Mẫn Doãn Kì nghiêm khắc như vậy, biết hắn yêu sớm sẽ lại đánh hắn tiếp.
Ở trường có bị Tần Hiên bắt chuyện vài lần, song sau đó bị Lạc Kim Bối, La Địch Noãn, Lương Thy San ngăn lại cậu ta mới chịu buông tha.
Niên Nhĩ Lạc mỗi ngày đi học đều vô cùng vô cùng nhớ Mẫn Doãn Kì, bây giờ hắn đang được chăm sóc tại nhà nên vẫn chưa tới trường.
Đã hai tuần hắn không đi học rồi.
Nhìn La Địch Noãn cùng Điền Chính Quốc ngày ngày nắm tay nhau đi mua sữa chuối, nhìn Lương Thy San cùng Phác Trí Mẫn công khai hẹn hò, nhìn Lạc Kim Bối ngày ngày ra sức theo đuổi Kim Thái Hanh, trái tim của Niên Nhĩ Lạc vô cùng buồn bã.
Cơm chó cả mấy thau luôn đây nè.
Trong lúc Niên Nhĩ Lạc đang buồn chán ngồi nhìn trời nhìn đất nhìn mây, di động của cô bỗng reo lên.
Là tin nhắn của Mẫn Doãn Kì.
"Cục cưng, anh nhớ em quá."
"Em cũng nhớ anh nữa, nhớ quá trời luôn huhu." Niên Nhĩ Lạc trả lời.
Sau đó, phía sau lưng cô có một mảng ấm áp đè lên, hơi thở quen thuộc phả lên sau gáy cô.
"Anh tới rồi nè, cho phép em hôn anh."
Niên Nhĩ Lạc ngạc nhiên quay đầu nhìn gương mặt tươi tắn của Mẫn Doãn Kì, một bên tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-nghiem-yeu-duong-cung-voi-trum-truong/1300511/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.