Vũ nhìn trái nhìn phải rồi nhìn đám lính chằm chằm, nhìn một hồi mới nhận ra bộ quần áo bọn họ mặc lạ lùng nên khiều tay áo Vy.Kéo ra một chỗ thì thầm to nhỏ, thấy vậy cả lũ kéo nhau ra gốc cây bàn chuyện 
- Vy mày để í cách mặc của họ lạ không? 
Vy gật đầu, quay đâu lại nhìn đám người kia đang ngơ ngác nhìn cả lũ ngồi thành vòng tròn túm đầu lại thì thầm to nhỏ với nhau 
- Nếu viết chữ Latinh sẽ thấy đổi lịch sử mất, Hán Nôm thì cả lũ đứa nào cũng không biết tí nào 
- Đang biết chữ tự nhiên xuyên về thành mù chữ! Haizz 
Vũ thở dài, cả đám gật đầu liền đừng dậy đi về phía kia. Vũ cười, nói thẳng một câu: " Tôi mù chữ, các anh có thể thay tôi viết không" Vũ gãi đầu tỏ ra vẻ xấu hổ, nếu chơi thân với nhau lâu sẽ nhận ra đâu là mặc thật, đâu là mặt giả của Vũ. Vũ cũng có khá nhiều lớp mặt giả tạo để bảo vệ chính bản thân mình, Vũ sinh ra đã có năng khiếu che dấu lớp mặt nạ thật của mình rồi 
Khiến đám lính kia, bất ngờ ngơ ngác bật ngửa ' sao không nói sớm, còn bày đặt mượn giấy làm gì. Không biết ngại là gì à' 
Vũ said: Bất ngờ có tí mặt làm gì căng như đứt dây đàn thế kia 
Chủ soái của họ,liền ra lệnh cho một tên lính quèn nào đó. Khiến anh ta đổ mồ hôi lả tả: " Tướng Quân, thần mù chữ xuất thân dân thường làm sao có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-nghiem-moi-tinh-cach-nhau-ngan-nam/2986933/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.