Chiều chủ nhật hôm ấy, hai nhóc tỳ được ông bà ngoại đón qua chơi, thế nên Hoàng Phong và Hạ Trâm mới có khoảng thời gian được nghỉ ngơi. Bên ngoài ban công, Hoàng Phong ngồi ghế võng, thong thả ngắm hoàng hôn. Hạ Trâm bưng tách trà vừa mới pha đi đến, rót đầy hai chén rồi ngồi xuống bên cạnh chồng.
Tựa vai anh, Hạ Trâm thơ thẩn ngắm nhìn màu trời đỏ rực. Hoàng Phong yêu chiều nhìn vợ, bất chợt hỏi rằng:
- Trâm Trâm, vợ còn nhớ 15 năm trước, chúng ta từng chia tay trong chiều hoàng hôn thế này không?
- Có chứ, nhưng hôm ấy mưa... Nghĩ lại, em thấy hồi đó mình như bà cô ấy. Mới 4 tuổi thôi mà đã biết yêu, biết nhớ, biết mong, biết đau rồi.
- Đúng thật! - Hoàng Phong bật cười nhéo má cô
- Hứ, chẳng phải chồng lúc đó cũng yêu em là gì!
- Anh yêu vợ mà!
Lời nói được anh cất ra làm lòng Hạ Trâm ngọt ngào không thôi.
- Tại sao lúc đó chồng yêu em vậy ạ?
Hoàng Phong im lặng một hồi, sau đó ôn nhu trả lời cô:
- Anh không thể hiểu. Có lẽ là vì... cảm xúc. Phải, cảm xúc của anh đối với em rất riêng biệt, nó không giống tình thân hay tình bạn. Lúc đó, anh chỉ muốn được gần em, gần lúc nào hay lúc đó...
Sau đó, cả hai vợ chồng hồi tưởng lại rất nhiều những kỉ niệm trong quá khứ. Bao nhiêu ký ức ùa về trong giây lát. Về việc Hạ Trâm lần đầu được trải nghiệm làm vợ khi 14 tuổi, rồi Hoàng Phong đã vô số lần hỏi rằng: "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-nghiem-lam-vo-tuoi-14-bao-gio-em-lon/1798551/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.