- Ừ! Em ghen đấy! Ghen ghen ghen ghen! Anh hiểu không!
Hạ Trâm bất lực thốt ra. Anh làm sao mà biết được cô khó chịu, nhức nhối, nghẹn ngào nơi cổ họng như thế nào khi người phụ nữ kia ôm rồi cầm tay anh. Hơn nữa, lại còn " mượn " anh ra ngoài cùng. Trong khi đó, Hoàng Phong anh vẫn im lặng nhìn cô nói chuyện với Mia mà chẳng giải thích gì với cô cả. Cô là vợ anh mà, cô muốn được biết bạn bè, dự định của anh chứ.
Hoàng Phong từ từ sát lại ôm cô vào lòng. Tiếng " ghen " của cô khiến anh vừa vui vừa mãn nguyện. Hôn xuống đỉnh đầu cô, giọng anh vừa trầm ấm vừa ôn nhu:
- Em đừng lo quá. Mia là người bạn cũ, không là gì đi quá giới hạn với anh hết. Có nhiều chuyện, anh sẽ giải thích với em sau, được không? Trâm Trâm, nghe lời anh, đi ngủ thôi...
Chỉ cần một lời nói nhẹ nhàng giải thích thôi, cũng đủ để bất an, tức giận của Hạ Trâm bay đi hết. Cô mủi lòng ôm hông anh, dựa vào bờ ngực chắc chắn. Bế cô lên, anh đi thẳng vào phòng ngủ.....
...
Nửa đêm, Hạ Trâm cựa mình liền không thấy anh đâu. Mắt nhắm mắt mở, cô hình dung bóng đen cao lớn mập mờ trước mắt. Đây là anh mà. Giờ này, anh còn đi đâu. Vờ như không thấy, cô theo dõi anh mặc áo khoác ra ngoài. Hàng ngàn suy nghĩ lập tức hiện ra trong đầu cô. Chẳng lẽ... Mia, là đến tìm cô ấy.
Sau một hồi chần chừ nghĩ tới nghĩ lui, Hạ Trâm xuống giường, lẻn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-nghiem-lam-vo-tuoi-14-bao-gio-em-lon/1798545/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.