Mọi thứ, đều thay đổi theo thời gian. Cảnh vật, con người ngày một khác. Hạ Trâm giờ đây đã không còn là cô bé mũm mĩm, trẻ con ngày nào. Cô bây giờ đã là thiếu nữ tròn 18 tuổi. Không còn thân hình mập mạp nữa, mà thay vào đó là cô gái thon thả, dáng vẻ thướt tha.
Cũng không còn giọng nói trẻ con và tính khí bất thường, Hạ Trâm sở hữu chất giọng mềm mại, êm tai và tính tình nhẹ nhàng, đoan trang. Tất cả đã thay đổi, sau khi cô dậy thì. Đúng là một sự khác biệt lớn so với lúc cô 14 tuổi. Nhưng, dù ngoại hình thay đổi, gương mặt của Hạ Trâm vẫn còn nét ngây thơ, hồn nhiên, khiến cho bao người say đắm.
Riêng Hoàng Phong, anh trưởng thành hơn rất nhiều. Dáng vẻ lịch lãm, phong độ và lạnh lùng ngày một tăng. Anh càng ngày càng yêu thương cô vợ nhỏ không một cái gì có thể cản trở. Bên ngoài là một mặt lạnh ngắt, thế mà ở bên Hạ Trâm, vẻ ấm áp, nuông chiều hiện rõ mồn một.
Bốn năm qua, tình cảm hai người không lùi xuống, mà lại tăng lên đột ngột. Những cử chỉ ân cần, những thái độ quan tâm, những hành động âu yếm của Hoàng Phong đã thuần phục gọn gàng Hạ Trâm. Dẫu biết cô yêu anh, nhưng ngày nào cũng mật ngọt đầy lên thế kia, cô hưởng không xuể. Một giây một phút lại thêm yêu anh.
Sáng nào của hai người cũng tràn trề ngọt ngào. Như hôm nay chẳng hạn...
- Trâm Trâm, đến giờ đi học rồi.
- Ưm.. em muốn ngủ.
- Không lười biếng nữa, dậy nào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-nghiem-lam-vo-tuoi-14-bao-gio-em-lon/156177/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.