Không biết có phải thời tiết âm u đã ảnh hưởng đến tâm tình của Từ Ngư hay là nói công việc của anh làm cho trong tiềm thức của Từ Ngư cảm thấy sợ hãi, trong nháy mắt anh đi vào số 39 đường Bách Tuyền liền có một loại cảm giác hoảng hốt đáng sợ.
Sắc mặt anh quá khó coi quá rõ ràng, Phó Uyên dừng lại nhìn về phía anh.
Từ Ngư giật giật khóe miệng nói: "Có lẽ không ngủ ngon cho nên tinh thần có chút hoảng hốt."
Phó Uyên nhìn chằm chằm anh vài giây rồi nói: "Trước đó tôi đã nói, anh cũng không thích hợp với loại nghề nghiệp này. "
"Cậu luôn nói luôn nói những lời như vậy có cảm thấy phiền hay không." Từ Ngư đẩy Phó Uyên đi vào cửa, Vân Tuyết đưa xong bọn họ liền trở về, bởi vậy hiện tại cái nhà nhỏ hai tầng này chỉ có hai người bọn họ.
Bên trong đồ nội thất hay thậm chí là đồ gia dụng đều vẫn còn ở đây, hiển nhiên trước đó chủ nhà tính toán tinh chỉnh lại bán đi, bất quá nhìn một ít đồ gia dụng, tuy rằng rất mới, nhưng mà kiểu dáng đã cũ hoặc kiểu dáng đã tồn tại từ hai năm trước hoặc lâu hơn.
Có thể thấy được biệt thự nhỏ này cũng không dễ ra tay, nhưng lúc kẹt xe Từ Ngư đã tra cứu qua, đừng nhìn mảnh đất địa phương này trông không mới lắm, nhưng nó lại là một khu vực mà Ngưng Thành khai phá sớm nhất, cho dù mười mấy năm trước cũng thuộc về vùng ven thành cổ, cho dù hiện tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-nghiem-hung-trach/2567107/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.