"Cậu đang nói đùa đi." Từ Ngư không cách nào tiếp nhận cách nói của Phó Uyên, nhưng vẻ mặt Phó Uyên không có một tia nói giỡn, cậu cũng không phải người biết đùa giỡn.
Từ Ngư hô hấp dồn dập, Phó Uyên không trả lời, Từ Ngư nghĩ không ra: "Cậu có biết là nguyên nhân gì không?"
Phó Uyên nói: "Tôi chỉ có thể nghĩ đến một loại khả năng, mệnh cách của anh bị thay đổi. "
"Điều này làm sao có thể, tôi từ trước cho tới bây giờ chưa từng đắc tội với ai." Từ Ngư bất đắc dĩ nói, phương diện xử thế người khác anh nói không khéo léo, nhưng ít nhất có thể làm được không đắc tội người khác, ai lại hận anh như vậy?
Phó Uyên đứng dậy đi qua, cậu đặt một tay lên vai Từ Ngư: "Trước đừng hoảng hốt, còn có thời gian, tôi sẽ nghĩ biện pháp."
Từ Ngư dần dần tỉnh táo lại, anh hướng Phó Uyên không có khí lực cười nói: "Cám ơn. "
Phó Uyên "Ừ" một tiếng nói: "Bên ngoài đã muộn rồi, tôi đưa anh trở về. "
"Được, cái kia còn có vấn đề." Từ Ngư nhìn Phó Uyên.
"Tôi sẽ chết như thế nào?" Từ Ngư đã bảo trì ngữ khí bình thường, nhưng vẫn tiết lộ một tia sợ hãi.
Phó Uyên nhìn bộ dáng cố gắng bình tĩnh của anh nói: "Không biết, khả năng rất nhiều. "
Từ Ngư gật đầu cùng Phó Uyên đi ra ngoài, Phó Uyên từ trong gara lái ra một chiếc xe, Từ Ngư đã không còn tâm tình đi tự hỏi những vấn đề khác.
Dọc theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-nghiem-hung-trach/2567061/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.