Giữa trưa, mây đen càng ngày càng nhiều, Khổng Xuân đang ở trong lều lớn cảm thấy vô cùng oi bức, trên không trung khắp nơi đều có sâu bay loạn, báo hiệu trận mưa này không thể tránh khỏi.
Rời khỏi đại lều, Khổng Xuân hướng quản sự nói một tiếng đi về phía nhà cũ, bên ngoài so với trong lều mát mẻ hơn rất nhiều, Khổng Xuân thở ra một hơi.
Sau khi đến nhà cũ, Khổng Xuân lập tức ôm nửa quả dưa hấu ra khỏi tủ lạnh để dùng thìa đào ăn.
Dưa chưa ăn xong, vài tiếng sấm sét, tia chớp xẹt qua bầu trời, gió cũng theo đó thổi lên, Khổng Xuân lập tức đứng dậy đóng cửa sổ lại.
Chờ sau khi anh ngồi xuống lần nữa, bên ngoài bùm bùm xuống đất mưa to, mưa đánh ở cửa sổ phát ra âm thanh "đạp xe".
Trong tiếng mưa ồn ào này, Khổng Xuân nghe thấy tiếng cửa bị mở đèn, cửa ở đây đều là cửa gỗ, khi mở cửa không có khả năng lặng yên không một tiếng động.
Khổng Xuân nhớ rõ lúc mình đi vào đóng cửa lại, nhưng bảo hiểm thấy anh vẫn đứng dậy nhìn.
Đi đến sảnh đường, một trận thanh âm "Chi nha chi nha" truyền đến, gió thổi cửa động, Khổng Xuân đi qua đóng cửa lại, thầm nghĩ nhất định là lúc mình vào cửa không đóng khép lại.
Xoay người, Khổng Xuân nhíu mày, trong lòng trầm xuống, toàn bộ trên mặt sàn sảnh đều dính dấu chân dính nước mưa, giống như một người đang đảo quanh tại chỗ, cuối cùng dấu chân này hướng về phía chủ nằm.
Khổng Xuân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-nghiem-hung-trach/2567054/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.