Từ Ngư còn chưa kịp phản ứng, đã cảm giác được một loại hít thở không thông, mũi của anh phảng phất bị chặn lại, bên tai truyền đến một loại thanh âm bén nhọn.
"Phó..." Anh không phát ra tiếng động, chỉ có thể nắm chặt tay Phó Uyên.
Đại khái có hơn mười giây thời gian, Từ Ngư lần thứ hai đặt chân xuống đất lại giống như lại tới thật lâu.
"Phó Uyên?" Từ Ngư mở mắt ra, Phó Uyên sắc mặt như thường, nhưng Từ Ngư phát hiện Phó Uyên cũng có loại biểu hiện nín thở sau sắc đỏ.
" Nơi này chính là quỷ giới? "Từ Ngư thở hổn hển vài hơi ngẩng đầu nhìn không gian vặn vẹo u ám này.
"Đúng vậy, đi, đi tìm Khổng Xuân." Phó Uyên buông tay Từ Ngư ra.
Từ Ngư nắm tay mình, trên mặt có chút nóng, tuy rằng là vì tới quỷ giới, nhưng rốt cuộc bọn họ nắm tay nhau.
Từ Ngư véo mình một cái, từ khi nào còn miên man suy nghĩ.
Khổng Xuân bên kia bị kéo quỳ xuống, tiếp theo chợt nghe thấy một tiếng trẻ con bén nhọn bắt đầu kêu bái trời đất, Khổng Xuân đè xuống đáy lòng khó chịu.
Chuyện đã đến nước này, anh ta chỉ có thể tiếp nhận vận mệnh của mình, không phải chính là chết sao? Có cái gì đáng sợ, xem như hoàn mục tu trăm năm chấp niệm này.
Nhưng trên đời anh ta có nhiều vướng bận như vậy, cha mẹ anh còn đang chờ anh trở về, anh còn chưa kịp nói lời tạm biệt với bằng hữu, trong tương lai anh kế hoạch có nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-nghiem-hung-trach/2567032/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.