“Tốt, Dật nhi, để cho a di nghỉ một lát a!".
Dương Lan thở gấp một tiếng nỉ non nói, sợ chính mình khống chế không nổi chính mình, kìm lòng không được lên tiếng rên rỉ nhưng là mắc cỡ chết người.
" Dương Lan a di, ngươi trước tiên nằm ở ở đây nghỉ ngơi một chút, chờ một lúc ta lại đến đấm bóp cho ngươi lưu thông máu.”
“Dật nhi, ta trước mấy ngày thế nhưng là nghe nói rất nhiều liên quan tới ngươi truyền thuyết, ta thật nghĩ không ra tại sao ngươi giá nhập hắc đạo trở thành một bang phái đại ca...".
" Ngươi có biết phụ thân ngươi nếu như biết được việc này, dưới suối vàng biết, chết cũng sẽ nhắm mắt!”
Dương Lan nhìn xem Dạ Nguyệt ánh mắt có chút thất vọng, nàng thật sự không hiểu đang có một tương lai tốt đẹp ngay trước mặt.
Tại sao Dạ Nguyệt lại không tiến về phía trước, lại tham gia hắc đạo như vậy, không lẽ cậu ta không biết tham gia vào hắc đạo sẽ hủy hoạt hết tương lai của mình sao.
" Dương Lan a di, ngài cũng không cần khuyên ta, một khi ta đã quyết định con đường này ta sẽ đi tới cuối cùng...nhưng ngài cứ yên tâm đi ta sẽ không bị sao đâu".
Nhìn vô ánh mắt kiên định của Dạ Nguyệt, nàng biết khuyên thế nào cũng không thay đổi được gì, tính của Dạ Nguyệt giống như cha nó, một khi đã quyết định việc gì, cho dù trời có sập cũng không thay đổi.
" Dật nhi, ngươi tương lai có tính toán gì hay không?". Hơi hơi trầm mặc một hồi, Dương Lan lại hỏi.
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-gura-gura-no-mi-tai-do-thi/935469/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.