" Hổng chịu đâu, ta muốn gối đầu lên đùi lão bà ăn cưa". Ninh Đào, một trận nhõm nhéo nói. 
" Thật hết các với chàng, đều sắp tốt nghiệp Cao Trung rồi, mà vẫn còn như trẻ con vậy". Võ Anh Phương không khỏi bất đắc dĩ. 
Nhưng vẫn làm theo lời Ninh Đào, cầm lấy giỏ trái cây, để bàn bên cạnh, rồi ngồi ở đầu giường. 
Bởi vì hôm nay Võ Anh Phương kéo thân đi lên váy ngắn, mà khi ngồi xuống phơi bày một đôi bạch ngọc không tỳ vết đùi ngọc, hơn nữa kia thoáng nhìn trong đó, Ninh Đào thậm chí nhìn đến váy ngắn hai chân căn bộ, một chút màu tím dụ cho người mơ màng! Mặc dù không phải lần đầu tiên nhìn thấy, nhưng Ninh Đào vẫn không khỏi một trận kích động. 
" Yêu lão bà nhất". 
Ninh Đào không khỏi một trận hưng phấn, lền nằm trên giường, gối đầu nên trên đùi nàng, nhất thời trong lòng có chút khác thường, mềm mại bóng loáng xúc cảm, oánh nhuận cảm giác tuyệt vời, này cái da thịt mềm mại không xương, làm cho Ninh Đào hết sức thoải mái. 
Nhìn thấy Ninh Đào một trận thoải mái như thế, Võ Anh Phương cũng hết sức vui vẻ, cầm quả táo lên bắt đầu gọt vỏ. 
Rất nhanh quả táo bị Võ Anh Phương gọt xong, động tác hết sức dứt khoát, hiển nhiên đây cũng không phải lần đầu tiên nàng làm việc này. 
" Nào...há mồm ra". Võ Anh Phương cắt quả táo ra từng miếng, rồi lấy trong đó một miếng đưa cho Ninh Đào. 
Nghe vậy, Ninh Đào cũng ngoan ngoãn há mồm ra, ngậm cả lấy miếng táo. 
" Thật không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-gura-gura-no-mi-tai-do-thi/935404/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.