Chương trước
Chương sau
Edit: Nam Cung
Ánh dương tàn xuyên qua từng kẽ lá đổ trên mặt đất, ta cố sức đẩy một lùm cây cao to ra, thất thểu lê từng bước khó nhọc. Sư phụ chết tiệt, đi xử lý chuyện giang hồ cũng không mang theo ta đi, nếu không đã không bị lão Phùng đánh thuốc mê. Còn cả tên sói áo đen kia nữa, chơi bời lêu lổng từ ngày này sang ngày khác giờ giở chứng nói phải về triều giải quyết chính sự. Càng đáng trách hơn là tên ngưu ngưu băng lãnh kia, quản giáo thủ hạ không nghiêm ngặt khiến ta phải lang bạt kì hồ như thế này đây, bây giờ còn bị lạc đường trong núi nữa, huhu~~ cái thôn Hoàng Gia gì gì đó, rốt cuộc là ở chỗ nào chứ? Phùng lão bá, ông nhất định phải sống sót quang về Bắc quốc gặp ta. Ta lo lắng nhìn sắc trời ngày càng nhuộm tối, lẽ nào phải ở lại qua đêm trong cái rừng cây đáng sợ này.
“Này, tiểu bạch thái, ngươi dù gì cũng là hồ ly núi, làm thế nào đi ra khỏi cái rừng rậm này?”
“Ngao ngao ngao~~~” Đôi mắt tròn đầy ấm ức nhìn ta, thấp giọng gào vài tiếng.
“Cái giề, ngươi cũng không biết á, hừ, đồ tiểu bạch thái ngốc nghếch, còn không biết xấu hổ nói mình lớn lên trong rừng rậm, đến thời điểm mấu chốt lại chẳng được cái tích sự gì!!!”
“Ngáo ~ Ngáo ~ Ngáo” Nó không phục gào rú cãi lại, đôi mắt nhỏ như hai hạt châu chứa đầy tức giận.
“Cái gì mà ta cũng không biết, tỷ tỷ ta không phải đang tìm hay sao? Hic hic~~~ cái đường xuống núi rốt cuộc ở chỗ nào nữa không biết?”
“Ngao ngao ngao!!!” Nó mềm oặt nằm úp sấp trong lòng ta, haiz~ đói rồi!!!
“Ngươi gào cái gì mà gào? Nếu gào thì ta cho ngươi tự đi đó, ngươi đói ta còn đói hơn!!” Huhu~~~ mấy tên nam nhân xấu xa kia, vì sao vẫn chưa tìm thấy ta!
“Huhu~~~” Nữ tử mặt mày méo xệch nhếch nhác đáng thương ôm quả cầu nhỏ nằm im trong lòng.
“Hừ, đều do cái tên Hãn vương gì đó gây ra!” Nếu đã là man tộc nhất định sẽ vô cùng hung hãn tàn độc, là một tên dã man như gấu chó. Vương Nha Nha ta trù ngươi bị mấy tên thú nhà ta đánh cho tan xác, vĩnh viễn không được siêu sinh.
Ta mệt mỏi ngồi dưới tán cây, giờ mồm thì khát bụng thì đói, y phục bị cây rừng cào cho tơi tả, lau nhẹ cái trán mình, huhu vài ngày đi theo lão Phùng kia chẳng được tắm rửa gì hết, cả người đầy mồ hôi thật khó chịu.
Nghe thấy tiếng nước ào ào truyền đến, ta mừng ra lần theo tiếng mà đi, nhìn thấy thác nước mỹ lệ chảy xuống một cái hồ nhỏ, lại là hồ nước nóng, ta sung sướng gào thét chạy vọt đến, khua khoắng tay chân trong nước, thật là ấm quá. Ta cẩn thận nhìn bốn phía, không gian im ắng chỉ có tiếng chim hót gió thổi khe khẽ qua từng kẽ lá, hẳn là không có ai mò đến đâu!
“Tiểu Bạch Thái, nhớ kĩ chưa, nhất định phải canh chừng cho tỷ tỷ ta, nếu có người đến phải báo cho ta biết nghe chưa?” Ta vừa cởi y phục vừa búng cái mũi nhỏ của nó, cẩn thận dặn dò: “Nếu để cho kẻ nào nhìn lén ta sẽ bảo A Ngưu ca biến ngươi thành thịt hồ ly kho tàu nghe chưa?”
‘Ngáo ngáo~~~” cái đầu nhỏ gật gật liên tục, tiểu bạch thái nằm ịch xuống cỏ, vô cùng cảnh giác quan sát xung quanh.
“Biết được là tốt~~~” Ta cởi y phục đặt lên chỗ sạch sẽ bên cạnh, một cơn gió lạnh thổi đến không khỏi khiến ta hơi run run, nhanh chóng nhảy vào nước, ha, thật thoải mái, nước ấm áp vô cùng, độ nóng vừa đủ, ta thích chí nhắm hai mắt lại, hai tay nhẹ nhàng theo làn nước gột rửa thân thể, sau đó nằm ngửa trên mặt nước để dòng nước ấm áp vây quanh loại bỏ hết nỗi mệt nhọc mấy hôm nay.
“Hahaha~ tiểu bạch thái, ngươi có muốn xuống đây tắm táp không?” Ta vui vẻ bắt chuyện với quả cầu nhỏ đang nằm im ngoan ngoãn giúp mình trông chừng y phục: “Nào xuống đây đi, thích lắm đó!”
“Ngao ngao~~~” Sợ nước là thiên tính của động vật, tiểu bạch thái càng không ngừng lúc lắc cái đầu nhỏ, nó không thích xuống nước đâu.
“Hứ~~~ tiểu bạch thái hư, không biết hưởng thụ thật đúng là lãng phí!” Ta mặc kệ hồ ly nhỏ tung tẩy vầy nước, ừm, trở về phải chỉ cho bọn hồ ly đến cái hồ nước nóng này chơi mới được.
Một con ngựa đen cao lớn lẳng lặng xuất hiện bên cạnh hồ, xuyên qua hơi nước, nam nhân với đôi mắt xám bạc nhìn rõ từng đường nét tinh nhã mê người của nữ tử, không õng ẹo quyến rũ mà khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu khiến người ta nảy sinh cảm giác muốn yêu thương che chở, đường cong đẫy đà tuyệt mỹ như ẩn như hiện trong nước, còn cả nụ cười hồn nhiên trong trẻo của nàng tựa như một tiểu tiên nữ đang nghịch ngợm trong màn nước, mỹ lệ mà linh động.
“Ngáo Ngáo~~~~” Cảm giác có người lạ xâm lấn, tiểu bạch thái đang nằm trên bãi cỏ liền lập tức vùng dậy gào váng lên báo động.
“Hừ~~ đồ súc sinh nhà ngươi cũng dám vô lễ với ta?” Đôi mắt xám bạc yêu dị nhìn chăm chú vào nữ nhân trong nước, sau đó mạnh mẽ khi thân xuống ngựa vững vàng đáp trên bãi cỏ, thô lỗ nắm quả cầu nhỏ trên tay, làn môi yêu mị nhếch lên đầy tàn khốc khát máu: “Nàng là chủ nhân của ngươi?”
“Ngao ngao ngao~~~” bốn cái chân nhỏ bất lực tung tẩy loạn xạ trên không trung, tiểu bạch thái lo lắng nhìn chủ nhân nhà mình, cố gào to để nàng chú ý.
“Nữ nhân xinh đẹp~~~” ném phịch quả cầu nhỏ trên tay xuống, đôi mắt xám bạc thú tính nhìn chằm chằm thân thể đẫy đà, khuôn mặt tà ác ma mị, giọng nói trầm thấp dễ nghe chậm rãi nói: “Hiên Viên Hoằng ta thích nàng…”
“A~~~~ ngươi là ai?” Nhìn nam nhân cường tráng cao lớn trên bờ, mái tóc bạch kim dài, đôi mắt xám bạc đầy thú tính, dục vọng mơ hồ trong mắt càng lúc càng dâng trào, tiểu bạch thái đâu? Sao nó không báo động cho nàng.
“Ta là Hiên Viên Hoằng….” Đôi mắt hẹp dài thưởng thức nét mặt kinh hãi của nữ nhân trong làn nước, sau đó chậm rãi ngồi xuống cỏ: “Nữ nhân xinh đẹp, còn chưa hết kinh ngạc sao? Có muốn ta xuống nước cùng nàng không?”
“Haha, Hiên Viên tiên xiên, ngài cũng muốn tắm sao?” Nhìn ánh mắt càn rỡ của nam nhân trước mắt, ta nhanh chóng che giấu bộ ngực sữa chìm vào trong nước: “Chẳng hay ngài có thể đi đâu đó tản bộ gì gì đó, chờ ta mặc quần áo xong sẽ lập tức đi ngay, tuyejet đối không gây trở ngại cho ngại.” Một tia thú tính chợt lóe sáng, nhìn thế nào cũng vô cùng nguy hiểm.
“Thật vất vả mới phát hiện được con mồi trong nước xinh đẹp như thế này, Hiên Viên Hoằng ta sao dễ dàng buông tay như vậy chứ!” Hắn mê hoặc dùng ngón tay chạm nhẹ lên đôi môi, nụ cười ma mị, đôi mắt yêu tà hiển lộ dục vọng không hề che giấu: “Tắm? Đúng là một đề nghị không tệ, nữ nhân, đã từng thử qua cùng nam nhân hoan ái trong nước chưa? Để ta dạy cho nàng nhé, hử~~~”
“A~~~ ngươi không được lại đây, ta có tướng công rồi, người không được vấy bẩn danh tiết của ta!!!” Huhu, ta có ba tên cầm thú kia là quá đủ rồi, nam nhân chẳng khác gì ma quỷ này tuyệt đối không được để hắn đắc ý.
“Nàng đã thành thân?” Đôi mắt quỷ mị xuyên qua làn nước, bình tĩnh đánh giá thân thể mỹ lệ như ẩn như hiện, nghĩ đến thân thể thuần mỹ trong sáng của nàng đã bị nam nhân khác nhanh tay chiếm giữ, đôi mắt xám bạc càng lóe lên lửa dục vọng xen lẫn đố kị: “Vậy thì đã sao, Hiên Viên Hoằng ta từ trước đến giờ chưa bao giờ buông tha những gì mình muốn, cho dù là cướp ta cũng muốn đoạt đến tay mình.”
“Haha~~~ Hiên Viên tiên sinh thật quyết đoán!” Ta lạnh lùng lườm hắn, đồ tự kỉ cuồng, mấy tên mỹ thú xinh đẹp nhà ta đâu dễ buông tha cho ngươi.
“Ngoan ngoãn nghe lời ta, ta sẽ khiến nàng sung sướng đến quên sạch nam nhân kia đi!” Hắn ung dung đứng lên, ưu nhã cởi áo bào, sau đó là quần áo trong cùng đồ tùy thân, thân thể xích lõa cao to tinh tráng chậm rãi hòa vào làn nước, cơ ngực hoàn mỹ rắn chắc, đôi mắt dã thú xám bạc tràn ngập dã tính….
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.