“Ta không vào!” Bàn tay nhỏ bé cố sống cố chết nắm chặt lấy thân cây bên cạnh, ta cùng với Cổ Hồ chơi “kéo co”.
“Theo ta vào!” Vuốt Hồ giơ ra, bạy từng ngón từng ngón trong lòng bàn tay đang biến trắng bệch vì dùng lực quá độ, nam nhân dịu dàng nho nhã, ngọc thụ lâm phong nhưng lại vô sỉ kề sát miệng vào tai ta thủ thỉ: “Nha Nha đang sợ sao?”
“Không muốn! Hu! Cổ quản gia, mau giúp ta!” Nước mắt lưng tròng cầu cứu nhìn Cổ Ba thúc hiều hậu!
“Nha Nha tiểu thư! Người đừng giận dỗi môn chủ nữa mà! Haizzz! Hai vợ chồng, có gì mà phải ngại!”
“Không phải! Chúng ta không phải!” Trời ơi! Ta và Cổ Nguyệt Lan thật sự là trong sáng thuần khiết mà!
“Ba thúc, ngươi lui xuống cho ta!” Bụm chặt lấy miệng của ta, Cổ Hồ biến thái đáng ghét xua đuổi Cổ Ba thúc ra khỏi đương trường!
“Dạ! Môn chủ!”
***********
“Nha Nha! Vẫn không lại đây sao?”
“Không muốn! Hu! Ta muốn đi tìm mẹ!”
“Nha Nha! Giờ không thể được!”
“Tại sao chứ?”
“Giờ không tiện!”
“Hừ! Ta cứ đi đó!”
“Nàng thật sự muốn đi? Không hối hận?”
“Không hối hận!”
“Được!”
Dưới trăng tỏ, Cổ mĩ Hồ kéo tay tiểu nha đầu ngây thơ, từng bước từng bước lôi con mồi vào cạm bẫy!
“Đại Đại! Cho ta được không?” Vừa mới đặt chân tới Nhã Cư đã nghe thấy giọng nài nỉ vì dục vọng không được đáp ứng của ông già từ trong phòng vọng ra!
“Tướng công! Thiếp đã mệt lắm rồi! Đừng có làm nữa được không?” Mẹ mĩ nhân yếu ớt, vốn không chịu nổi sương gió, tràn ngập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-dung-ho-ly-phai-dung-soi/437382/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.