Thắng Nam trở về phòng, ngoan ngoãn ngồi ghế sofa chờ Đình Phong. 
Không được bao lâu anh cũng nhanh chóng xuất hiện ở phòng cô, vẫn là dáng vẻ cao ngạo và lạnh lẽo đó nhìn cô. 
Thắng Nam tỏ thái độ bất mãn lên tiếng. 
- có chuyện gì thì nói nhanh đi, tôi còn có việc. 
Đình Phong không bước vào trong mà đứng ngoài cửa. 
- việc của cô chính là việc của tôi, cô bận việc gì nói ra xem tôi có thể giúp hay không. 
Hả ? Cô nghe nhầm nữa sao ? Một ngày mà cô nghe nhầm mấy lần từ miệng của một người đàn ông. Đúng thật là khó hiểu lời nói này là hàm ý gì ? 
Loading... 
- anh nếu như tốt bụng thật thì giúp tôi mua quần áo về đi, tôi từ Đài Bắc đến đây một bộ quần áo cũng không có, anh nói xem tôi nên mặc cái gì đây. Hay là phải khoả thân ? 
Đình Phong nhếch mép cười nhạt. 
- nếu cô đủ bản lĩnh thì cứ tự nhiên mà khoả thân đi lại. Nhưng đừng ra khỏi Kỳ Hoa viên làm xấu mặt tôi. 
Còn dám chê cô làm xấu mặt anh ư ? Thân hình cô tuy không phải là hoàn mỹ nhất nhưng số đo ba vòng cơ thể cô là số đo hoàng kim đấy, anh như thế mà dám chê cô xấu. 
- anh chê tôi xấu cũng không sao nhìn rồi là biết chứ gì. 
Lời này của cô là ý gì ? 
Thắng Nam rời khỏi sofa đứng dậy tiến về phía cửa nơi Đình Phong đang đứng, cô đứng đối diện anh, hai tay đặt lên thành cửa. Hai người lúc này chính là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-cam-tinh-yeu/212006/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.