Thắng Nam hôm nay một mình không có tâm trạng mà đi lang thang không phương hướng trên đường phố.
Cô suốt quãng đường đi lại đột nhiên nhớ đến Đình Phong, cô đã đến Đài Bắc ba ngày rồi mà một chút tin tức về anh cô cũng không có. Chẳng lẽ anh thật sự không quan tâm cô thật rồi sao ?
" KÉT... " một chiếc xe hơi màu xám dừng ngay bên cạnh lề đường mà Thắng Nam đang đi.
Cô cũng nghe được có xe dừng lại, nhưng chẳng mấy quan tâm mà tiếp tục đi. Cho đến khi nghe được tiếng bước chân thì cô đã bị ai đó dùng khăn bịt miệng lại, rồi kéo lên xe.
Thắng Nam sợ hãi không ngừng dãy dụa để thoát khỏi nhưng mà người bắt cóc cô là một người đàn ông to lớn cô thì thân hình nhỏ làm được gì. Dãy dụa cũng chỉ tốn sức mà thôi.
" ưm ưʍ... " Thắng Nam bị bịt miệng nhưng vẫn cố gắng kêu cứu.
Cô bị quăng mạnh vào chiếc ghế ngồi, bên trái là một người đàn ông, bên phải là một người đàn ông, nói chung cô đang bị kìm hãm ở giữa hai người đàn ông to lớn bịt mặt.
Trong lòng dậy lên một nổi bất an.
- ngồi yên đi !
Chiếc xe như con sói phóng nhanh về phía trước, vượt qua đường hầm, trước mặt cô là một ngôi biệt thự lớn.
Căn biệt thự này cô cảm thấy có chút quen mắt hình như đã gặp qua rồi, nhưng mãi vẫn không nhớ ra được.
- thiếu gia đã dặn không được làm tổn thương phu nhân.
Tên đàn ông kéo mạnh cô xuống xe làm cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-cam-tinh-yeu/1196863/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.