Thắng Nam hôm nay lại đột nhiên im lặng mà không tiếp tục tranh luận với Đình Phong khiến cho anh dự cảm sẽ bị cô cho ăn bơ.
- em từ khi nào lại ngoan ngoãn như vậy ?
Thắng Nam đi vào trong xe, ngồi xuống chiếc ghế phụ bên cạnh ngay ghế lái mà Diệp Thủ ngồi.
- phu nhân cô nên ngồi đằng sau cùng thiếu gia.
Thắng Nam không quan tâm đến lời nhắc nhở của Diệp Thủ mà ngồi lì.
- phu nhân...
- tôi chính là muốn ngồi ở đây, cậu có thể làm gì tôi ? Im lặng đi !
Diệp Thủ bị giáo huấn liền im lặng.
Đình Phong từ bên trong đi ra nhìn thấy cô ngồi ghế phụ mà liền không vui.
- Sở Thắng Nam em đúng là càng ngày càng không nghe lời thì phải ?
Thắng Nam định đóng cửa xe lại thì liền bị Đình Phong giữ chặt lấy cánh cửa không cho cô đóng.
- anh muốn thế nào nữa đây ? Tôi chẳng phải đã không cãi với anh rồi sao ?
Đình Phong không nói gì mà liền hành động ngay.
Anh giơ tay kéo lấy cô ra ngoài, hai tay bế cô theo kiểu công chúa mang ra ghế sau.
Còn cô thì không ngừng dãy dụa chỉ duy nhất muốn tẩu thoát.
- em thật không ngoan chút nào ! Vậy thì em đừng trách tôi đấy !
Đình Phong không nương tay mà quăng Thắng Nam thẳng vào ghế sau rộng rãi.
Anh cũng nhanh chóng vào trong xe, giơ tay bấm nút ngay dưới chiếc ghế được thiết kế đặc biệt ngay lập tức liền có một tấm kính đen hạ xuống ngăn cách giữa phía trước và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-cam-tinh-yeu/1196852/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.