Trong phòng phẫu thuật, Cố Thanh Hà có cảm giác các dụng cụ phẫu thuật đang khuấy đảo trong bụng cô, cơn đau như xé rách khuôn mặt, trong nháy mắt mặt cô đã trở nên trắng bệch ra.
Ngón tay nắm chặt lấy chiếc giường đơn.
Đúng, cô phải nhớ kỹ lấy những đau đớn này.
Là cô có lỗi với đứa bé, những đau đớn này là điều cô đáng phải chịu.
Máu chảy xuống theo bắp đùi cô, toàn thân dần dần lạnh đi, đầu óc choáng váng, cô không thể chịu được đến khi phẫu thuật xong mà cứ thế ngất đi.
Cảm giác này khiến cô ngủ một cách vừa khó chịu lại vừa áp lực.
Trong giấc mộng, luôn vang lên tiếng khóc của trẻ con, còn cả khuôn mặt lạnh lùng của Phó Nhi Thương...
Cô vùng vẫy tỉnh lại từ cơn ác mộng, bên cạnh giường là khuôn mặt tím bầm của Lục Minh Dân.
“Tiểu Hạ, cuối cùng em cũng tỉnh lại rồi!” Lục Mộ Diễm lập tức nắm lấy tay cô: “Em hôn mê đã một ngày một đêm rồi, dọa anh sợ chết khiếp...”
Cả người Cố Thanh Hà vô cùng nặng nề, toàn thân mệt mỏi, ngay cả ngồi dậy cũng phải cố gắng hết sức.
Nhìn thấy khuôn mặt tím bầm của Lục Minh Dân, cô không khỏi áy náy.
“Xin lỗi, làm liên lụy đến anh...”
Lục Minh Dân lắc đầu, nắm lấy tay của Cố Thanh Hà, trịnh trọng nói: “Những chuyện đó đều không quan trọng. Tiểu Hạ, bây giờ em có bằng lòng đi với tôi không? Thời gian của em không còn nhiều nữa, cần phải lập tức ra nước ngoài điều trị, để tôi đưa em đi, được không?”
Cố Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trach-toi-yeu-nguoi-qua-sau-dam/213709/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.