Cố Thanh Hà ngẩn người ra một lúc, liền vội vàng gỡ tay ra.
Nhưng Lục Minh Dân nắm chặt lấy không chịu bỏ ra, tiếp tục nói: “Tôi nghe nói, Phó Nhi Thương sắp kết hôn rồi, em và anh ta chẳng phải cũng nên... kết thúc sao? Tiểu Hạ... Nếu như em đồng ý, tôi có thể đưa em rời xa nơi này.”
Anh ta ngừng lại, cuối cùng cũng lấy hết dũng khí, nói ra bí mật đã giấu trong lòng nhiều năm nay.
“Tôi yêu em rất nhiều năm rồi. Nhưng trước giờ trong mắt em chỉ có Phó Nhi Thương, tôi không dám làm phiền em. Nhưng bây giờ... anh ta đã sắp kết hôn rồi, vậy em cũng nên buông tay, cũng như cho em và cho tôi một cơ hội theo đuổi hạnh phúc lại từ đầu đi.”
Cố Thanh Hà lúc này mới hiểu rõ, hóa ra Lục Minh Dân thực sự lại có tâm tư ấy với mình.
Cô lập tức hất tay Lục Minh Dân ra, đoạn tuyệt nói: “Xin lỗi, tôi không thể... cứ coi như Phó Nhi Thương sắp kết hôn, nhưng mà anh ta vẫn là người duy nhất trong lòng tôi. Hơn nữa, tôi cũng không có ý định rời xa anh ấy.”
Lục Minh Dân bỗng tối sầm mặt mũi lại, ánh mắt tràn đầy sự tổn thương.
Cố Thanh Hà rời đi vài bước, nói: “Mối nguy lần này của nhà họ Lục, tôi sẽ cố gắng hết sức giúp anh. Cũng xin anh sau này hãy giữ khoảng cách với tôi, tôi không muốn liên lụy đến anh, càng không muốn vì anh mà khó xử.”
Nói xong, Cố Thanh Hà liền quay người bước đi.
Nhưng vừa bước được vài bước, ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trach-toi-yeu-nguoi-qua-sau-dam/213706/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.