Bằng đống tiền lo lót kếch xù thì cuối cùng Lục Minh Dân cũng được gặp Cố Thanh Hà đang bị giam trong cục cảnh sát.
Khuôn mặt lúc này của Cố Thanh Hà trắng bệch, cô ngơ ngác ngồi trên ghế, như thể đã hồn lìa khỏi xác vậy, cô chẳng nói câu nào, đến cả việc Lục Minh Dân đi từ ngoài vào cô cũng không hề phát hiện ra.
“Tiểu Hạ?”
Lục Minh Dân nhanh chóng xông tới trước mặt Cố Thanh Hà, anh ta vươn tay cầm chặt lấy bàn tay của Cố Thanh Hà, trong ánh mắt anh ta tràn đầy sự đau lòng.
“Tiểu Hạ, sao em lại làm vậy chứ!”
“Lục Minh Dân…”
Cố Thanh Hà từ từ ngẩng đầu lên, ánh mắt cô cuối cùng cũng nhìn vào Lục Minh Dân.
Cô như thể nhìn thấy cứu tinh của mình mà nắm chặt lấy tay của Lục Minh Dân.
“Tôi không có cố ý lái xe đâm chết Phó Nhi Tuyền, Minh Dân, anh có tin không, tai nạn xe không phải do tôi cố ý tạo ra đâu, thật đấy! Tôi không cố ý, đó chỉ là chuyện ngoài ý muốn thôi!”
“Tiểu Hạ, tôi tin em!”
Lục Minh Dân kiên định nhìn Cố Thanh Hà.
“Thế nhưng tất cả chứng cứ lúc này đều hướng vào em, đều chứng minh rằng em cố ý giết người! Tiểu Hạ, cuộc gọi cuối cùng trong di động của Phó Nhi Tuyền là do em gọi. Có thể nói cho tôi biết, tại sao em lại tìm cô ta không?’
“Là Bạch Nhiên Khuyên! Là cô ta gọi điện thoại cho tôi nói là Phó Nhi Thương bị tại nạn, bảo tôi gọi báo Nhi Tuyền đến bệnh viện, thế nhưng tôi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trach-toi-yeu-nguoi-qua-sau-dam/1183684/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.