Bây giờ là đêm khuya, vầng sáng mơ hồ trong thảo nguyên còn lơ lửng phía trên đường chân trời, cho nên cỏ lau bụi rậm cũng được tận hưởng chút ánh sáng, Từ Hữu Dung mở mắt, tỉnh lại, tinh thạch trong tay đã biến thành phấn vụn, chân nguyên trong cơ thể đã khôi phục chút ít, nhưng chỉ có thể miễn cưỡng trấn áp kịch độc trong máu, nhưng không có cách nào giải quyết tất cả vấn đề.
Nàng khẽ động thần niệm, thu hồi cánh chim trắng noãn, ngón tay chạm vào cái gì, mới nhớ tới chính mình đã cứu một người tu hành loài người.
Ngón tay chạm vào mạch môn của người kia, một lát sau lông mày nàng khẽ vén lên , lộ ra vẻ có chút bất ngờ ——số lượng chân nguyên của người này có chút mỏng manh, hơn nữa cũng không phải hậu quả do chiến đấu tạo thành, mà là bản thân kinh mạch tựa hồ có chút vấn đề ——thiên phú tu hành như vậy lại có thể vào Thông U cảnh, nhờ đó đạt được tư cách vào Chu viên, có thể đoán ra người này tu hành cực kỳ cần cù.
Đáng tiếc người này quả thật quá mức xui xẻo, Chu viên to lớn như thế, hắn lại gặp phải hai cánh của Nam Khách, người bị thương nặng, nếu như không thể mau chóng nhận được cứu trị, nhất định sẽ chết. Một nguyên nhân khác nói người này cực kỳ xui xẻo, chính là tình huống bây giờ của nàng, hiện tại chân nguyên của nàng đã cạn kiệt, chảy rất nhiều máu, căn bản không có biện pháp thi triển Thánh Quang Thuật để trị liệu cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trach-thien-ky/2366601/quyen-2-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.