Nghe đồn, Nại Hà sẽ tiếp đón quỷ hồn vào cõi âm, tránh cho quỷ hổ chịu gió thổi nắng chiếu.
Khi con người vừa chết, hồn phách rời thân thể hóa thành quỷ hồn, chỉ cần gió nhẹ thổi qua thôi cũng có thể xé rách, ánh mặt trời chiếu qua một chút thôi sẽ làm hồn phi phách tán. Thậm chí dương khí trên thân thể người phàm cũng có thể ảnh hưởng tới quỷ hồn.
Chỉ có đi vào cõi âm, những quỷ hồn này mới tạm coi là an toàn.
Hứa Ứng nhìn xung quanh, đáng tiếc bây giờ đang là đêm khuya, không thể nhìn xa được. Y chỉ thấy quỷ hỏa vô biên vô hạn.
“Vì sao nơi này có nhiều quỷ hỏa như vậy?” Y hạ giọng nói.
Tốc độ của thuyền lầu chậm lại, lái vào nhánh chính trong hàng trăm nhánh sông mà Nại Hà chia ra. Hai bên bờ sông quỷ hỏa âm u, có thể thấy loáng thoáng thôn trang thành quách.
Có lẽ do đang là buổi tối nên không thấy có người.
Thiếu nữ mở cỗ quan tài màu đen đang dựng đứng ra, xốc quan tài tìm tòi trong chốc lát, lấy một cây roi dài hai ba trượng ra đưa cho Hứa Ứng nói: “Ngươi ở lại trên thuyền, khi thuyền lầu dừng lại thì châm lửa vào thuyền. Sau khi thuyền ngừng cháy, ngươi cầm cây roi này đánh lên trời, đánh tới khi nào kiệt sức mới thôi.”
Hứa Ứng quan sát cây roi, đây là một cây roi rất bình thường, được bện bằng dây thừng, mũi roi có một sợi lông đuôi màu vàng óng, không biết là lông đuôi của động vật gì.
“Như vậy là tiễn được thần linh?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trach-nhat-phi-thang/988781/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.