Trái tim của gã quan lại áo xanh bị kiếm khí trong cành liễu khuấy động tới nổ tung, hộc máu ngã xuống đất.
Ánh sáng xanh đó như lá bùa đoạt mạng, nhanh chóng càn quét trong khu rừng, tiếng gió sắc bén cũng thưa dần, tốc độ từ từ giảm sút, không nhanh không chậm đi tới sau lưng Hứa Ứng.
Sau lưng Hứa Ứng, dây leo khổng lồ xuyên qua rừng núi, sinh trưởng điên cuồng, múa lượn, rồi dần dần kiệt sức ngã xuống.
Dưới dây leo là thi thể của ba gã quan lại.
Trước mặt Hứa Ứng là Chu Dương máu me đầm đìa, bị một quyền nện lên vách núi đối diện.
Trên vách núi, không biết ai đã viết hai chữ ‘Vô Vọng’.
“Viu viu viu viu!”
Bốn thanh bảo kiếm bắn ra, ghim vào tứ chi của Chu Dương, đóng đinh hắn trên vách núi.
Chu Dương ra sức giãy dụa, gào thét, cố gắng trốn thoát.
“Chu huyện lệnh, ta từng rất hâm mộ đám quan lão gia các ngươi.”
Khí tức cuồng bạo của Hứa Ứng dần dần ổn định lại, nhìn Chu Dương bị đóng đinh trên vách núi, sắc mặt bình thản nói: “Các ngươi ăn mặc xa hoa, ngồi cao chót vót, là quan phụ mẫu của bách tính. Các ngươi đi đến đâu thì mọi người phải quỳ lạy thỉnh an, kính sợ các ngươi như thần linh. Các ngươi ra lệnh một tiếng, đưa một công văn là có thể khiến bách tính dâng hiến gia tài, tặng vợ đưa con! Các ngươi còn sung sướng hơn cả thần linh!’
Chu Dương ngừng giãy dụa, cười ha hả nói: “Hứa Ứng, ngươi muốn làm quan à? Sao không nói sớm? Bản quan là con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trach-nhat-phi-thang/988777/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.