Buổi tối Hứa Ứng và xà yêu Ngoan Thất trốn ở gian miếu đổ nát bỏ hoang trong núi đá, Hứa Ứng đốt lửa trại, xà yêu Ngoan Thất tới gần lửa, sưởi ấm thân thể.
Xà yêu sợ lạnh, lạnh thì khí huyết lưu chuyển không thông thuận, sẽ xơ cứng ngủ đông, vì vậy buổi tối hắn thích tới gần đống lửa.
Hứa Ứng cho hắn nửa con vịt mà mình mang theo, bản thân thì ăn chút lương khô tạm bợ.
Thật ra Ngô Vọng Sơn Tần Nham Động hoàn toàn không xa, với tốc độ của bọn họ nhiều nhất chỉ một ngày là đi tới, thế nhưng dọc đường thi thoảng lại thấy thần ma, còn bị Na Sư truy đuổi, làm chậm trễ hành trình.
Hứa Ứng nhân lúc sắc trời còn chưa tối hẳn đi xung quanh một lượt, chỉ thấy cái miếu đốt nát này không lớn lắm, phía trước là Đại Hùng bảo điện, không biết thờ cúng thần linh gì, chẳng những không có bức tượng, thậm chí còn không có cả điện thờ.
Sân sau có một căn đình nghỉ mát, trong đình là một cái chuông đồng lớn cao hơn một người, đã rỉ sét loang lổ.
Dưới chuông đồng là một cái giếng hình lục giác, nhìn xuống dưới chỉ thấy tối đen như mực, sâu không thấy đáy. Trên vách giếng còn treo từng sợi xích sắt to bằng cẳng chân, một đầu khác của sợi xích kéo sâu xuống giếng.
Hứa Ứng kéo thử sợi xích sắt, cực kỳ nặng nề, trong giếng vang lên tiếng vọng xào xạc.
“Chắc thần linh được thờ cúng ở đây đã chạy mất rồi.” Hứa Ứng thầm nghĩ.
Y trở lại bên đống lửa, điều động khí huyết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trach-nhat-phi-thang/235247/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.