Nhà hàng này cách nhà Giang Dữ Miên không xa, Giang Dữ Miên ăn no rồi nói muốn về nhà.
Tần Hành nhìn thấy cậu mặc không ít đồ cũng đồng ý, thay cậu cầm túi sách, đi ở bên trái cậu.
Ban ngày có nắng nên không khí buổi tối rất dễ chịu, mang theo mùi thảo dược khô ráo, mơ hồ có thể cảm nhận chút cảm giác ngày xuân về.
"Ngày mai đi học, trước tiên tự chọn cho mình một mục tiêu gần chút đi," Tần Hành nói: "Tỷ như thi đạt top 40 người đứng đầu chẳng hạn."
Giang Dữ Miên lại nói không: "Em phải học tiếng anh thật tốt."
"Tiếng Anh của em cũng đủ dùng rồi," Tần Hành không nghĩ nhiều, đồng ý với lời giải thích của Giang Dữ Miên, Giang Dữ Miên dọc theo vạch kẻ trên đường mà lung lay bước đi, Tần Hành sợ cậu ngã liền nắm tay dắt người đi. "Tranh thủ kiếm 100 điểm."
"Em có khả năng sẽ không thi nổi đại học S." Giang Dữ Miên đột nhiên nói, nhưng giọng không có chút mất mát, mà rất cầu thị.
Tần Hành giúp cậu đứng vững rồi hỏi: "Vì sao lại thiếu tự tin như vậy?"
"Em hiện tại cảm thấy nước Mỹ vô cùng tốt." Giang Dữ Miên nói, cậu nghiêng mặt qua nhìn Tần Hành, Tần Hành ngẩn người, hiểu rõ ý tứ của Giang Dữ Miên.
Căn bản vốn Giang Dữ Miên muốn thi vào đại học S là vì anh, hiện tại đổi chủ ý sang nước Mỹ đương nhiên cũng là vì anh. Chỉ là loại tình nguyện hiến dâng "Vì" này Tần Hành không cần, cũng không muốn.
Tần Hành theo bản năng rời mắt đi, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trach-moc-nhi-te/165177/chuong-7-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.