*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ba ngày cuối cùng trước khi thi đại học, Dương Tâm Dược buồn ở nhà, không ra khỏi cửa, trừ đọc sách làm bài ra thì chính là đọc sách làm bài.
Thật ra đến lúc này, nên học thì cũng đã sớm học xong. Điều duy nhất cần chú ý là trạng thái tinh thần. Đừng quá lo lắng nhưng cũng không thả lỏng quá.
Dương Tâm Dược cầm bài thi làm chưa xong, làm cho xong rồi đi làm đề tỉnh khác. Cô hoàn toàn không cho mình một chút thời gian nhàn rỗi cả bởi vì khi cô ngừng lại, hình ảnh của Chung Khả, nụ cười của Chung Khả, lời Chung Khả nói qua sẽ hiện lên ở trong đầu cô.
Ba mẹ Dương sợ có điều gì không ổn với cô, muốn gọi điện thoại cho các bạn nhỏ đội đấu kiếm tới trong nhà cùng cô giải sầu nhưng ai ngờ điện thoại của mấy đội viên đều gọi không được.
Vẫn là Dương Tâm Dược nhắc nhở bọn họ, các bạn nhỏ đội đấu kiếm vì nghênh đón mùa giải sắp đến, hiện tại đang ở núi sâu rừng già tập huấn cho nên toàn bộ điện thoại đều nộp lên trên, phương thức liên lạc duy nhất với bên ngoài chính là máy bàn kiểu cũ.
Dương Tâm Dược vốn dĩ không muốn quấy rầy bọn họ, nhưng các đội viên đều nhớ thương cô. Một buổi chiều trước khi thi đại học, cô nhận được điện thoại từ mọi người trong núi sâu.
Mấy chục đội viên vây quanh ở bên cạnh điện thoại, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trach-anh-qua-dang-yeu/1793146/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.