1. Bạch Lục Sênh mơ màng ngẩng đầu, tiếng giảng bài đều đều như gõ mõ trên bảng gõ xuống đầu cô đau buốt. Bạch Lục Sênh thầm cảm thán: Ngữ văn. Qủa nhiên là đem người ta không thương mà chết.
“Reenggggggggggg!”
Hồi chuông dài vang lên. Bạch Lục Sênh bỗng chốc cảm thấy như uống thần dược, toàn thân sảng khoái, đầu óc minh tuệ khác thường.
Bạch Lục Sênh giờ tự nhiên có thể phát quang tỏa sáng, là bảo bối minh châu. Sang tới giờ xã hội, lập tức rơi bộp xuống đáy, bi đát bị chà đạp, trở thành tội đồ. Học lệch...Thật sự bi ai a!
2. Giáo viên chủ nhiệm của Bạch Lục Sênh là một lão sư ngũ tuần, nom rất đôn hậu, đáng yêu. Lão sư tròn tròn bước vào lớp, hắng giọng một tiếng bèn nói:
“Trật tự. Lớp ta có học sinh mới chuyển vào. Toàn bộ đệ tử lớn nhỏ chú ý chiếu cố người ta đi!”
“Chúng đồ đệ tuân mệnh!”
Đối đáp như vậy mọi người liền cười không khép miệng. Dạo gần đây thịnh hành dòng phim cổ đại, bọn họ hưởng ứng phong trào, thi thoảng nhập vai như vậy rất hứng thú.
3. Chuyển tới là một nam sinh. Trọng điểm còn là rất
Đẹp trai!
Bạch Lục Sênh ngẩng đầu, lại có cảm giác: Cử đầu vọng minh nguyệt!
Tuy rằng đường nét còn thiếu niên, nhưng ngũ quan đặc sắc, hơi cao ngạo. So sánh với mặt trăng lạnh lùng, thật giống! Bạch Lục Sênh nhìn như say. Nam sinh tuấn nhã như vậy..Hư hư, đại tỷ chấm!
Trác Vấn Phong đột nhiên cảm thấy có một luồng ánh mắt đặc biệt chăm chú hướng về phía này, nhìn qua một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trac-phu-nhan-mau-ve-nha/138340/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.