Diêu Trăn không muốn làm gì cả.
Nếu phải nói thì, nàng chỉ vì nhìn thấu bí mật hắn dường như sợ máu, muốn mượn cớ này để đuổi hắn ra ngoài.
——Vết m.á.u kia là huyết của nữ tử. Nàng cần thay y phục, nhưng lại xấu hổ không nói ra miệng.
Thế nhưng Tống Trạc không có ý định ra ngoài.
Lúc này nàng mới nhớ ra, Tống Trạc cực kỳ ưa sạch sẽ, có lẽ hắn không phải sợ máu, mà chỉ là cảm thấy y phục dính m.á.u không được sạch sẽ mà thôi.
Hai tay nàng chống trên người hắn, nghĩ thông suốt điểm này, nàng hơi dùng sức, muốn đứng dậy khỏi người hắn.
Nào ngờ, lúc nàng muốn đứng dậy, eo lại như nặng thêm vài phần, một bàn tay thon dài nhẹ nhàng phủ lên eo nàng, cách một lớp y phục, hơi nóng nhanh chóng lan ra.
Eo Diêu Trăn rất nhạy cảm, bị hắn chạm vào, thân thể khẽ run lên, có chút luống cuống nhìn hắn, đôi mắt đẹp long lanh.
Bàn tay Tống Trạc dường như vô tình đặt lên eo nàng, nhìn như không dùng sức, Diêu Trăn hơi vặn eo muốn thoát ra, nhưng bàn tay kia lại như dính chặt vào y phục nàng, không hề nhúc nhích, ngón tay thon dài, có một ngón vừa vặn chạm vào xương sống nàng, tê dại.
Hắn không nhìn nàng, hàng mi dài rủ xuống, không thấy rõ thần sắc.
Tim Diêu Trăn đập thình thịch, không biết là cảm giác gì, chỉ cảm thấy bàn tay kia của hắn đặc biệt nóng bỏng. Cảm giác áp bức từ hắn lại ập đến, dù không nhìn nàng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trac-kieu/3715837/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.