Tiết Thanh Châu hơi bất đắc dĩ: “Tiểu Trà, em muốn quay mà lại không nhìn vào ống kính à?”
Ôn Trà trêu anh: “Có mà, nhưng em cứ muốn trêu anh đấy.”
Sau một thời gian lựa chọn tài liệu, Ôn Trà quyết định vẫn dùng hình thức chụp nhân vật để hoàn thành bài tập thầy Lưu giao. Gần đây Tiết My cảm thấy mình hơi tiều tụy nên không muốn quay, Ôn Vinh lại càng không được, vì thế Ôn Trà đổi mục tiêu thành Tiết Thanh Châu.
Tiết Thanh Châu do dự, sinh hoạt của anh ngoại trừ điều hương thì cũng chỉ có điều hương, chẳng có gì hay mà quay.
Ôn Trà lại quyết định rất dứt khoát, vừa có thể quay anh họ đẹp trai lại vừa có thể quay cảnh điều hương, nội dung tác phẩm đã đủ cả rồi, chính là anh, đừng hòng trốn.
Tiết Thanh Châu không thể chống đỡ nổi sự năn nỉ của cậu nên chỉ có thể đồng ý.
Tiết Thanh Châu đẹp trai tốt tính, đứng trước ống kính cực kỳ tự nhiên, Ôn Trà quay rất vui vẻ, là lần quay có hiệu quả cao nhất từ trước đến giờ.
“Quay xong rồi sao? Nghỉ ngơi một lúc đi.” Tiết Thanh Châu đặt cuốn sổ ghi chép xuống, ngồi bên cạnh Ôn Trà.
Thật ra anh không mệt, nhưng anh sợ Ôn Trà sẽ thấy chán với mệt, cho nên nhân cơ hội đề nghị nghỉ ngơi.
“Vâng ạ.” Ôn Trà nhấn nút tạm dừng.
Bọn họ đang ở trong nhà kính trồng hoa, khắp nơi xung quanh dạt dào hương hoa, tay Ôn Trà lướt qua một bông hồng gần anh nhất.
“Cẩn thận gai đâm vào tay.” Tiết Thanh Châu nói.
“Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-xanh-xuyen-thanh-phao-hoi-thieu-gia-that/364011/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.