Ôn Trà vừa lên tiếng, Ôn Nhạc Thủy thế mà cả người run rẩy mắt thường có thể thấy được.
Khi một người năm lần bảy lượt vượt qua bạn chèn ép bạn, sau khi gặp lại anh ta, bạn sẽ sinh ra phản ứng căng thẳng rồi theo bản năng muốn rút lui. Hiện tại, Ôn Trà đã loáng thoáng có khả năng trở thành một bóng ma đi ngang qua cuộc sống của Ôn Nhạc Thủy.
Ôn Trà không quan tâm tới sự khác thường của Ôn Nhạc Thủy, Bé Trà Xanh Chính Nghĩa chỉ là không quen nhìn thấy đối phương giả vờ phổ cập khoa học loạn xạ không thành công mà thôi. Cậu thở dài một hơi: “Em trai à, chẳng lẽ em không biết hay sao, rượu vang ấy mà, không phải màu sắc càng đậm là càng ngon đâu, ngoại trừ những loại rượu đáng để cất vào hầm ra, phần lớn sau khi bán ra là có thể uống được rồi. Càng không phải rượu càng lâu càng ngon, phải căn cứ vào chất lượng nho năm đó và khí hậu, chất lượng tốt, khí hậu sản xuất rượu vang tốt thì đương nhiên giá sẽ cao, rượu 80 năm chưa chắc đã đắt hơn 82 năm đâu. ”
Miller hùa theo, người phương Tây không tường uyển chuyển, nhìn chằm chằm mà mà chỉ điểm: “Đúng vậy, đây là sai lầm của rất nhiều người, nhưng lại là kiến thức cơ bản…”
Mặt Ôn Nhạc Thủy hết xanh lại đỏ, vừa căm hận vừa xấu hổ, chỉ ước sao tìm được cái lỗ nẻ chui vào, giọng nói run rẩy, từ kẽ răng chui ra một câu: “Em… Em xin lỗi.”
Ôn Trà thấy vậy cảm thấy không có gì thú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-xanh-xuyen-thanh-phao-hoi-thieu-gia-that/363980/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.