Ngày 25 tháng Giêng, tết sắp đến.
Gia đình Lâm Phỉ không quá quan trọng dịp lễ tết này, mặc dù có cùng nhau ăn tối sum họp nhưng cũng chỉ là im lặng ngồi vào bàn ăn theo nghi thức rồi đi ngủ.
Khi ăn xong, bố Lâm yêu cầu Lâm Phỉ ra ngoài với ông ngày mùng 2 Tết, sau đó ông về phòng.
Lâm Phỉ cũng chả có hứng làm gì, ăn xong cũng về phòng.
Cậu nhìn ra cửa sổ, bầu trời đen kịt như một con quái thú khổng lồ đang há to miệng, không có ánh sáng, chỉ có màu đen vô tận và ngột ngạt.
Tết năm nay thật nhạt nhẽo.
Lâm Phỉ kéo rèm lại, chặn lại bóng tối bên ngoài, bật Gặp nhau cuối năm lên xem. Nội dung chương trình vẫn như thế, cho nên có thể nói rằng tiểu thuyết cũng chỉ dựa vào thực tế, chẳng qua có hơn hiện thực một chút mà thôi.
Tối nay Bùi Cảnh Hành không gọi điện tới. Lâm Phỉ chờ một lát nhưng vẫn chưa thấy cuộc gọi nào, chỉ thấy hơi buồn ngủ.
Tuy nhiên cậu không về giường nằm mà nép vào tấm thảm trải trước giường, ngủ gà ngủ gật, chúi đầu xuống quá là tỉnh ngay.
Không rõ choàng tỉnh bao nhiêu lần, khi Lâm Phỉ còn thở sâu liếc mắt nhìn sang điện thoại, đã thấy gần 12 giờ, cậu gắng tỉnh táo lại.
Lâm Phỉ tìm thấy số Bùi Cảnh Hành, nhưng khựng lại trước khi bấm gọi điện.
Ngay sau đó, trên TV bắt đầu đếm ngược.
Mười, chín, tám …
Bùi Cảnh Hành đang làm gì?
Bảy, sáu, năm …
Anh ấy cũng sẽ đợi để gọi điện chúc mừng năm mới chứ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-xanh-phan-hoa-thanh-alpha/978334/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.