Vừa tỉnh dậy sau giấc ngủ trưa nên các học sinh đi trên đường đều trông chưa tỉnh ngủ.
Nhưng Lâm Phỉ còn chưa ngủ thế mà tinh thần lại tràn đầy gấp trăm lần. Cậu ngồi xổm trên mặt đất chụp ảnh.
Vu Chiếu Nguyệt ở bên cạnh khom người xuống: “Tảng đá này có gì đặc biệt sao?”
“Không có gì đặc biệt. Chỉ là Bùi Cảnh Hành muốn xem trường đại học trông như thế nào nên nhờ tôi chụp một vài bức ảnh.”
“Vậy tại sao cậu không chụp toàn cảnh mà chụp một cục đá làm gì?”
Lâm Phỉ đứng lên, vừa nghiên cứu tấm ảnh mới chụp vừa đáp: “Khi đi Bùi Cảnh Hành nhờ tôi chụp cho cậu ta một cái cây, một cục đá, một đám mây. Tôi cũng không biết cậu ta muốn làm gì nhưng dù sao thì việc cũng đơn giản nên tôi chiều cậu ấy luôn.”
“Cậu có biết tình yêu bắt đầu như thế nào không?”
Động tác trên tay Lâm Phỉ dừng một chút, trừng mắt nhìn về phía Vu Chiếu Nguyệt: “Sao đột nhiên cậu lại đề cập đến chuyện này?”
Vu Chiếu Nguyệt tinh tế đánh giá Lâm Phỉ, đột nhiên lắc đầu cười: “Không có gì, chỉ là đột nhiên nghĩ tới. Cậu đối xử rất tốt với Bùi Cảnh Hành, chính là người trước kia cậu nhắc đến sao?”
Lâm Phỉ cảm thấy việc này càng giấu sẽ càng lòi ra cho nên đơn giản gật đầu thừa nhận.
“Cậu không được nói cho Bùi Cảnh Hành, cả Triệu Quan Tây cũng không được.”
“Yên tâm đi, tôi sẽ không nói cho ai biết đâu.”
Khi đến trường học, Lâm Phỉ chọn một vài tấm ảnh. Sau khi chỉnh ảnh cậu mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-xanh-phan-hoa-thanh-alpha/978309/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.