Đài ngắm mặt trời mọc thật ra chính là một con dốc thoai thoải khổng lồ, phía ngoài cùng có lan can vây quanh là địa điểm tốt nhất để ngắm mặt trời.
Nhưng hiện tại, đừng nói là chỗ đứng tốt nhất, ngay cả trên dốc thoải Lâm Phỉ cũng không thấy được chỗ đất trống nào có thể đặt chân nghỉ ngơi.
Khắp nơi nhìn đâu cũng toàn người là người!
Sao tinh lực những người này tốt như vậy? Sớm tinh mơ đã leo lên để chờ mặt trời mọc?
Lâm Phỉ mệt mỏi gần như không thể đứng nổi, tùy tiện tìm một góc hẻo lánh ngồi xuống.
Không bao lâu, một trận gió thổi qua còn xen lẫn mùi lạ.
Cuối cùng cậu cũng hiểu tại sao nơi này lại có chỗ trống.
Bởi vì bên cạnh là nhà vệ sinh!
Lâm Phỉ suy sụp tinh thần, không ngờ rằng cậu vất vả leo lên chỉ để hứng gió lạnh, ngửi mùi hương bát ngát của nhà vệ sinh.
“Hay là chúng ta đổi chỗ đi?” Bùi Cảnh Hành đề nghị.
“Ở đây đông người như vậy, chúng ta còn có thể đi đâu?”
“Bên trong không chừng còn chỗ trống, chỉ là có thể sẽ hơi chật chội một chút.”
“Thôi vậy, tôi thực sự không muốn động đậy, cũng lười chen chúc với người khác. Cậu qua đây đi, trên này lạnh muốn chết rồi.”
“Ồ.” Bùi Cảnh Hành đi tới, mặc cho Lâm Phỉ gắt gao ôm lấy hắn.
Trong lúc vô thức, Bùi Cảnh Hành cũng vươn tay ra ôm eo Lâm Phỉ, hai người hoàn toàn dính vào nhau không để lọt một khe hở nào.
Khi Lâm Phỉ đang mơ mơ màng màng ngủ, mắt cá chân đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-xanh-phan-hoa-thanh-alpha/978291/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.