” Tớ phản đối việc hôn nhân này. ” Lòng Lộ Chi Chi gợn sóng khi nghe Bạch Tinh Lan nói vậy.
Trong lòng Lộ Chi Chi đánh trống bùm bùm, lại thêm tiếng tim đập thình thịch làm tâm tư của cậu bắt đầu trở nên mơ hồ.
Vỗn dĩ bầu không khí đang nóng hổi đầy xấu hổ bỗng dưng bị tạt một chậu nước đá lạnh ngắt làm cậu như đông cứng từ đầu tới chân. Đúng vậy, bởi vì vẻ ngoài cực kỳ đẹp của Nguyên Lãng mà cậu đã quên mất sự thật anh vẫn là một người câm điếc, chỉ với việc này thôi cũng sẽ khiến cho nhiều người phản đối rồi. Nhưng mà chỉ có một mình Lộ Chi Chi biết, cái khoảnh khắc lúc mà Nghiêm Lãng che chở cho cậu ở phía sau đó, chính lúc đó mới là lúc làm cho cậu chấn động tâm tư.
Lộ Chi Chi ngồi nhấp nhổm trên ghế sô pha, đầu ngón tay bấu hết vào trong ghế. Cậu không dám tưởng tưởng tiếp, mới là bạn cùng phòng của cậu thôi mà đã phản đối như vậy rồi thì đừng nói chi tới cha mẹ của cậu sẽ phản ứng dữ dội ra sao nữa. Làm gì có bậc cha mẹ nào đồng ý để đứa con quý báu của mình đi yêu đương với một người tàn tật đâu.
Cho dù cậu có thật thích thật thích Nguyên Lãng đến mức nào đi chăng nữa, nhưng nếu người thân của cậu không đồng ý thì cậu nên làm thế nào bây giờ? Nghiêm Lãng, anh ấy… Rõ ràng là một người tốt đến thế, cớ gì trời cao lại đối xử với anh ấy như vậy, để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-xanh-pha-duong/2860916/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.