Nghiêm Lãng chỉ nhận ý tốt của Lộ Chi Chi chứ không nhận máy trợ thính của cậu.
Cho dù máy trợ thính này có dùng tốt đến đâu đi chăng nữa thì cũng có được gì đâu, lỗ tai của anh đến bệnh viện tốt nhất Z quốc đều bó tay chịu thua nữa mà.
Nghiêm Lãng nở nụ cười miễn cưỡng làm trong lòng Lộ Chi Chi cũng khó chịu cực kỳ.
Tất cả đều tại cậu một hai bày ra đủ trò, tặng quà cho Nghiêm Lãng làm chi để rồi anh ấy đau lòng đến như vậy, tất cả đều là do cậu mà ra. Lộ Chi Chi cẩn thận nhìn sắc mặt của Nghiêm Lãng, do dự không biết mình có nên nói ra câu tiếp theo hay không.
Em thích anh lắm, anh có thích em không?
Lộ Chi Chi vốn lên kế hoạch mình sẽ tặng quà cho Nghiêm Lãng, anh vui vui vẻ vẻ nhận quà thì mình sẽ nhân lúc đó mà tỏ tình, thế mà giờ đây mọi chuyện lại rối beng cả lên. Là do cậu ngu ngốc, cậu chưa hề nghĩ tới Nghiêm Lãng sẽ có phản ứng lớn đến thế này.
Cũng là do cậu không biết suy nghĩ, nếu đặt mình vào tình cảnh tự nhiên không nghe được bất cứ âm thanh nào, lại có người đem máy trợ thính tới đưa cho mình thì chắc là cậu sẽ trực tiếp đá bay người kia ra ngoài luôn chứ làm gì mà còn bày được cái vẻ mặt ôn hoà nào.
Đổi lại là Nghiêm Lãng, anh… Thế mà còn có thể gượng cười để trấn an cảm xúc của người khác, anh ấy phải có bao nhiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-xanh-pha-duong/2860909/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.